Hàn Dạ Nguyệt cũng nhìn thấy ánh mắt đánh giá của nàng trên người hắn, có chút mất tự nhiên.
“Ngươi nhìn gì?”
Hắn tránh ánh mắt nhìn thẳng của nàng, đến bàn trà ngồi xuống.
“Chuyện hôm nay đều là ngươi tự gây ra?”
Cũng không chờ Hạ Uyển Đồng trả lời, hắn tiếp tục hỏi.
Hiện tại hắn cảm thấy rất lạ, vốn dĩ hắn đang cho thuộc hạ an bài một số việc, sẵn sàng cho kế hoạch của hắn bắt đầu.
Nhưng hành động lần này của Hạ Uyển Đồng lại giúp hắn đỡ tốn công không ít, chỉ là loại độc kia vốn ở Âm Vực, Hạ Uyển Đồng hay Hạ tướng cũng không có mối thâm giao nào với bên Âm Vực.
Phải nói là Hạ tướng từng có công dẹp yên bạo loạn ở Âm Vực, người ở đó nếu không hận Hạ tướng thì hận ai?
Việc Hạ Uyển Đồng bị trúng độc Âm Vực cũng không có mâu thuẫn gì, chỉ là… Thanh đế lo sợ về người đứng sau màn.
Hàn Dạ Nguyệt còn không xa lạ với tính cách của Thanh đế.
“Cái gì mà độc Âm Vực chứ? Thái y nói linh tinh thôi.”
Nàng cười cười phe phẩy quạt nói.
Bộ dạng vô cùng đắc ý, nàng vốn dĩ không rõ cái gọi là độc Âm Vực gì kia, nhưng nàng biết độc này, thực ra chỉ là từ loại bọ độc, chỉ là không ngờ vị Hứa thái y kia lại chẩn đoán thành độc Âm Vực.
Nàng chợt nghĩ, nói như vậy ở đây mọi người có lẽ không quen dụng độc, cho nên mới không rõ loại bọ này cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-y-phi-vuong-gia-thinh-tu-trong/3311076/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.