Hạ Uyển Đồng vô cùng khó chịu, này là ép nàng, chắc chắt vị Hoàng hậu kia sẽ làm gì đó.
Đám người này, cái gì mà âm mưu chứ, chẳng phải Hạ Uyển Đồng cũng không có gì giá trị sao?
Sao cứ phải nhắm vào nàng chứ?
Theo lẽ tự nhiên sao lại cứ nhắm vào nàng chứ, hôn ước đã hủy, nàng cũng không có thực lực gì đó ảnh hưởng bọn họ, này là sao?
“Vậy phiền công công rồi.”
Hạ Uyển Đồng cũng không còn cách nào khác, hiện tại bản thân chỉ có thể dựa vào chính mình mà trôi qua.
“Lý ma ma, gọi Tiểu An một chút, ta có vài việc cần an bài.”
“Từ công công chờ bổn Huyện Chúa an bài vài việc trong phủ, dù sao ta vừa về phủ, vẫn phải…”
Nói xong Hạ Uyển Đồng cười có chút gượng, tỏ ra bản thân khá mệt mỏi.
Từ công công nhìn qua cũng không tiện nói gì.
“Vâng, nô tài chờ ngài ở cửa.”
Nói xong Từ công công cứ thế đi.
Nhìn là biết không mấy để Hạ Uyển Đồng trong mắt.
“Nô tài chờ phân phó.”
Rất nhanh Tiểu An đã xuất hiện trong tầm mắt của nàng.
“Trong số nô tỳ phân tới, ai hữu dụng nhất, hoặc có thể là biết chút công phu.”
Hạ Uyển Đồng nhỏ giọng hỏi.
“Theo tới Hạ phủ, có Tiểu Trúc là biết chút công phu, cũng là người đáng tin.”
Nói xong Tiểu An cúi đầu cung kính, không lộ ra chút nào bất thường.
“Được, vậy gọi Tiểu Trúc.”
Rất nhanh Tiểu Trúc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-y-phi-vuong-gia-thinh-tu-trong/2902022/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.