Tiểu Trúc vẻ mặt nghiêm túc như là đại sự.
Mà Hạ Uyển Đồng nhìn cũng đoán được vài phần.
“Hàn vương trả lời thế nào.”
Nàng cũng chỉ hỏi nhẹ nhàng, biểu cảm không có gì thay đổi.
“Vương gia chỉ nói sẽ trực tiếp gặp người.
Nói xong Tiểu Trúc cúi đầu.
Nàng ta nhớ lại vẻ mặt vương gia khi nghe nàng bẩm báo, phải nói là lạnh hơn cả băng.
Tiểu Trúc thực sự vẫn muốn ở đây hơn, ít nhất Huyện chúa cũng không kinh khủng như thế.
Thật áp lực nha.
“Trực tiếp?”
Hạ Uyển Đồng có chút khó hiểu.
Nhưng cũng không hỏi thêm, xua tay để Tiểu Trúc ra ngoài.
Hiện tại mục tiêu của nàng là tìm kiếm cái hộp nhỏ kia, chắc chắn có uẩn khúc.
Nếu không Hạ gia cũng không bị diệt tộc một cách lộ liễu như vậy.
Hạ Uyển Đồng day day trán, cảm giác thật mệt.
Nhưng trước mắt nàng cần thế lực để chống lưng, ít nhất không bị người tùy ý chà đạp.
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng cảm giác ở thế giới này, thiếu nhất chính là thuốc và công cụ chữa trị.
Nàng thoáng nghĩ qua, nếu có thể mở y quán bán thuốc thì tốt rồi.
Thuốc ở đâu nhỉ?
“Tiểu An, ngươi vào đây.”
Hạ Uyển Đồng lên tiếng.
Tiểu An nhanh chóng cung kính có mặt.
“Chủ tử gọi nô tài.”
“Thường thì dược liệu, thảo mộc mọi người sẽ lấy ở đâu?”
Tiểu An hơi suy nghĩ.
“Thường chúng tiểu nhân chỉ được sai bảo đi mua ở các y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-y-phi-vuong-gia-thinh-tu-trong/2902019/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.