Hàn vương hơi giật giật mí mắt.
Gì mà trăm vạn lượng?
Đúng là Vương phủ không thiếu số này, nhưng Hạ Uyển Đồng há miệng lại đòi số bạc lớn như vậy thì có chút không biết làm sao.
“Hàn vương cảm thấy tiểu nữ đòi nhiều sao?”
Hạ Uyển Đồng cười gian xảo nói.
Nhìn bộ dáng kia của Hạ Uyển Đồng rõ ràng là đang tính kế hắn, nhưng không hiểu sao lại thuận mắt vô cùng.
“Được thôi.”
Hàn vương cười nói.
“Chỉ là không biết ngươi có nhận nổi hay không thôi.”
Ánh mắt Hàn vương dời đi chỗ khác, nhìn về hướng cửa sổ, có lẽ định rời đi.
“Bạc tới cửa tiểu nữ lấy đủ, có gì không nổi chứ?”
“Vẫn là khuyên vương gia đường đường chính chính mà đến, đừng như trộm được không.”
Hạ Uyển Đồng nhìn ánh mắt Hàn vương, mỉa mai nói.
Rõ ràng là vương gia, tới đâu không được chứ? Sao cứ phải nửa đêm vào từ cửa sổ.
“Ngươi chắc chắn là muốn ta ra bằng cửa chính?”
Hàn vương nhíu mày nhìn Hạ Uyển Đồng, nụ cười lạnh nhếch lên.
Lúc này, nàng có chút chột dạ, thật ra hắn đi cửa sổ cũng không có gì là không tốt.
“Cửa sổ là tốt nhất. Vương gia, mời.”
Hạ Uyển Đồng nở nụ cười tiêu chuẩn nhất, đưa tay làm động tác mời như muốn hắn đi ngay.
“Hạ tiểu thư, nhớ lời nàng nói, bạc sẽ tới, nhưng ngươi cũng nên có chút bản lĩnh nhận lấy.”
Nói xong hắn cũng bay vút khỏi cửa.
Hạ Uyển Đồng còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-y-phi-vuong-gia-thinh-tu-trong/2902013/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.