Hạ Uyển Đồng thực sự rất chán nản, chỉ muốn nhanh chóng đi rời đi thôi, dù sao nàng cũng không phải quả hồng mềm.
“Ngươi nói xem, là bổn cung quan tâm Đồng nhi, sợ rằng có gì Hạ tướng giao phó mà bổn cung chưa thực hiện được.”
Nói xong bà ta giả vờ tỏ ra đau lòng, đến cả giả vờ cho ra hồn cũng lười nữa.
Trong mắt bà ta, Hạ Uyển Đồng vẫn luôn là kẻ dễ bắt nạt.
Hoàng hậu còn định nói thêm vài lời gì đó để đuổi Hạ Uyển Đồng đi, nhưng còn chưa làm gì thì bỗng nhiên…
Ọc…
Hạ Uyển Đồng phun ra một bụm máu tươi.
“Nương nương… thần nữ… đau quá.”
Nói xong thì nàng ôm ngực gục xuống.
Cả tẩm cung của Hoàng hậu nhốn nháo hẳn lên, bà ta nhìn một màn này vô cùng sợ hãi.
“Mau. Truyền thái y!”
Ma ma thân cận hét lên,
Từ công công nhanh chóng chạy đi.
Hoàng hậu cũng ra lệnh cho các cung nữ dìu Hạ Uyển Đồng vào phòng nhỏ khác.
Dù là Hạ Uyển Đồng hiện tại chết cũng là điều Thanh đế mong muốn, Hoàng hậu cũng không quá quan tâm đến cái mạng này của nàng.
Nhưng nếu là chết trong cung thì mọi thứ Thanh đế làm đều vô nghĩa, mà Hoàng hậu như bà sẽ bị dính vết nhơ không rửa sạch được.
“Tra cho ta. Độc ở đâu mà có?”
Nhìn biểu hiện của Hạ Uyển Đồng, bà ta chắc chắn có ai dở trò.
Chợt bà ta nghĩ tới ai đó.
“Liễu ma ma, ngươi nói xem có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-y-phi-vuong-gia-thinh-tu-trong/2901991/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.