Khó mà tin được, Thập Thanh Thiên khi nãy còn muốn giết Thập Cửu, nhưng trong nháy mắt lại thấy sợ hãi.
Thập Cửu cười cười, có vẻ cũng không ngạc nhiên, cô mở miệng: “Nhà của ta đã bị Thập Thi Thi thiêu rụi rồi. Ta muốn có một cái nhà mới, Thập Thanh Thiên, ông biết nên làm như thế nào rồi đúng không?”
“Được. Tôi lập tức cho người đi chuẩn bị Đông Hồ Uyển cho cô, thế nào?.”
Đông Hồ Uyển?
Thập Cửu lục lại ký ức của mình, phát hiện cũng không có vấn đề gì nên gật đầu đồng ý.
Lau sạch sẽ máu trên dao găm, Thập Cửu lạnh lùng liếc nhìn hai cha con Thập Thanh Thiên: “Các người có thể cút đi rồi, nếu như còn có lần sau thì các người cũng sẽ giống như bọn họ.”
Sắc mặt của Thập Thanh Thiên cứng đờ. Uy hiếp! Thập Cửu dám uy hiếp ông ta!
Nhưng bây giờ Thập Cửu thật sự có thực lực này.
Thập Thanh Thiên âm thầm nghiến răng nghiến lợi, gật đầu biểu thị đã hiểu, kéo Thập Thi Thi bị dọa cho run rẩy từ dưới đất lên. Thập Cửu gọi bọn họ lại: “Khoan đã.”
“Cô còn có chuyện gì!”
“Một gia chủ vai vế nhỏ gặp tiểu thư dòng chính của gia tộc thì phải làm thế nào?” Thập Cửu nâng cằm trêu tức Thập Thanh Thiên.
Gương mặt của Thập Thanh Thiên vặn vẹo, không cam lòng mà hạ thấp đầu hành lễ: “Thập Thanh Thiên gặp Quân tiểu thư, xin cô cho chúng tôi cáo lui.”
“Cút đi.”
Thập Thanh Thiên tức muốn nôn ra máu, ngày xưa chỉ là một kẻ phế vật, bây giờ vậy mà lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-thien-ha/213669/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.