Thập Cửu từ trong không gian của vòng tay lấy ra một đoản kiếm. Đặt trước miệng Thập Thi Thi: “Ngoan ngoãn mở miệng ra. Tôi xuống tay rất nhanh, sẽ không đau đâu.”
“Ô ô ô!” Thập Thi Thi không dám mở miệng, sống chết cắn chặt răng, liên tục lắc đầu.
Cô run rẩy vì sợ hãi, trừng lớn hai mắt nhìn Thập Cửu, vô cùng hoảng sợ. Thập Cửu biến thành lệ quỷ, cô ta thật đáng sợ!
Thập Thi Thi muốn cầu cứu. Nhưng một đám đầy tớ lăn lộn trên đất, còn Bích La đã sợ tới mức chết khiếp. Ở trong mắt bọn họ, Thập Cửu không phải đứa phế vật trước đây, cô ta là lệ quỷ hung tàn, bạo ngược. Cô ta trở về báo thù!
Thập Cửu nhướn mày: “Không há mồm, thì cho là tôi không có biện pháp sao?”
Ngón tay vừa động, Thập Cửu bóp chặt cằm của Thập Thi Thi.
“A!”
“Dừng tay!” Một tiếng hét to như sấm kèm với tiếng bước chân vội vàng đi tới.
Đoản kiếm vừa tách mở miệng của Thập Thi Thi, máu tươi liên tục trào ra. Thập Cửu nghe tiếng quay đầu lại, nhìn người đàn ông trung niên vừa khiếp sợ vừa tức giận trừng mắt nhìn cô. Cô lục tìm trong ký ức nguyên chủ về người này, chủ của dòng nhánh thành Phong La, Thập Thanh Thiên.
Một người cũng hận không thể sớm giết chết nguyên chủ.
Thập Thanh Thiên hét lớn: “Thập Cửu cô thật to gan. Còn không mau buông Thiên Thiên ra!”
Thập Thi Thi muốn cầu cứu, nhưng cằm vị nắm chặt, trong miệng vẫn còn một đoản kiếm. Chỉ có thể rơi nước mắt trong nỗi sợ hãi, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-thien-ha/213667/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.