Tay Bạch Tinh Tinh che bụng, vô cùng đáng thương nói: "Nhưng ta rất đói, ta muốn ăn cơm...." Đột nhiên nhớ tới Parker rất ghét giống cái muốn ăn cơm, vội sửa lời: "A không, muốn ăn thịt." Parker mềm lòng, nói: "Vậy ta liền đi săn, bắt một con mồi nho nhỏ cho ngươi." Bạch Tinh Tinh không quen làm phiền người khác, muốn vào rừng còn phải đi một đoạn xa, nàng không đành lòng bắt Parker đi xa như vậy, vì thế nói: "Gần đây có gì ăn không? Trong sông chắc là có cá đi?" "Ngươi vậy mà ăn cá? Cá khó ăn như vậy." Parker không tin nổi nhìn Bạch Tinh Tinh, đột nhiên nhớ tới, lại nói: "Đúng rồi, ngươi là giống cái của vượn tộc, là chủng tộc ăn tạp, thì ra các ngươi còn thích ăn cá." Parker vẫn không tin nổi, cá tanh đến mức không ăn nổi, thịt còn rất ít, ăn như thế nào a? Báo tộc của họ chỉ lúc cần xương cá mới bắt một con cá lớn, thịt đều đem cho cá trong sông ăn, chỉ có thú không đi săn được mới bắt cá ăn cho đỡ đói. "Cá ăn rất ngon a." Bạch Tinh Tinh thắc mắc, nhớ tới ở đây không có bỏ gia vị vào thịt nướng, liền bình thường lại, "Cho những dược liệu kia vào, liền sẽ rất ngon." "Ngươi thích ăn là được, ta liền xuống sông bắt cá, cái này dễ, ta rất nhanh sẽ về." Parker nói xong, cũng không bận tâm Bạch Tinh Tinh ở đây, cởi váy da thú ra, biến thành hình thú chạy ra ngoài. Bạch Tinh Tinh đã quen với việc nhìn thấy nơi riêng tư kia, mặt mặc dù đỏ nhưng sau đó cũng bình thường. Rất nhanh, một con báo đốm ướt nhẹp ngậm một con cá dài một mét đi về, lưu lại trên đường một hàng dấu chân hình hoa mai. Bạch Tinh Tinh nhìn thấy nó, thấy ánh mắt quen liền biết là Parker, cười nhẹ nói: "Thật nhanh a." Parker mổ bụng con cá còn đang giãy đành đạch, đắc ý mà ngẩng đầu, biến trở về hình người. Theo biến hoá của hắn, nước dính trên lông đều bị ép ra ngoài. "Rào!" Đất dưới chân Parker bị dội một đống nước, Bạch Tinh Tinh theo bản năng cúi đầu, nhìn cây cỏ dưới chân. Parker mặc vào váy da thú, đứng ở bóng cây ngoài cửa đốt lửa, sau đó hỏi Bạch Tinh Tinh: "Hôm qua ăn thịt nướng vị gỗ, hôm nay ăn vị gỗ du đi." "Được." Bạch Tinh Tinh cảm thấy rất hứng thú với những khúc gỗ đó, sau này có thể ở Trái Đất nấu thử bằng cách này, sáng tạo thêm đồ ăn ngon. Parker ôm khúc gỗ du lớn ra, bỏ vào đống lửa, chỉ thấy khúc gỗ còn mới cháy to như rót dầu vào, bay lên khói nhẹ toả hương tươi mát. Bạch Tinh Tinh xem đủ liền biết, thì ra gỗ du là gỗ cây nhiều dầu, thiên nhiên vậy mà có giống loài thần kì này. Parker chuẩn bị đem cá bỏ lên nướng, Bạch Tinh Tinh phục hồi tinh thần lại, vội vàng hô: "Từ từ!" "Ân?" Parker quay đầu lại nhìn Bạch Tinh Tinh. "Ngươi để như vậy nướng a?" Bạch Tinh Tinh vẻ mặt không thể tin được: "Không cạo vảy cá sao? Không cắt mang cá sao?" Nàng mặc dù không biết nấu ăn nhưng cũng giúp mẹ làm không ít, làm cá thì vẫn biết. Có 3 việc cần làm: mổ bụng, cạo vảy, cắt mang. Cá này không cạo vảy có thể ăn sao? Cắn một cái còn không phải miệng đầy vảy a? Còn có mang cá là nơi có nhiều tạp chất nhất a, vừa tanh vừa nặng. Trách không được người nơi này đều không thích ăn cá. Parker lập tức nói: "Dù sao cũng phải nướng, có lớp vảy không phải sẽ sạch hơn sao? Còn có, ngươi không ăn đầu, cắt mang cá phiền toái." Nói rất hợp lí, nàng không có lời gì để nói. Bạch Tinh Tinh cũng không biết cá nướng có cần cạo vảy hay không, nhưng nàng càng không chắc cá không cạo vảy có thể ăn được. Vì thế nàng dứt khoát ôm chậu đá ra, khí phách nói: "Vậy chúng ta không nướng, chúng ta nấu!" "Nấu?" Parker mờ mịt. - ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Mọi người đọc xong nhớ bình chọn cho mình nha!!!!!!! Yêu nà!!!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]