Eve kéo áo Bạch Tinh Tinh, nhẹ giọng nói: “Chúng ta xuống đi, lũ nhỏ sợ hãi.”
“Ừm ừm.”
Họ rón rén đi xuống lầu, vào một căn phòng ở lầu 5.
Eve vuốt đầu các con để trấn an chúng, hỏi: “Rốt cuộc cô đang làm gì vậy? Cất công tìm kiến rồi lại thả đi.”
“Buổi sáng có hai con kiến c.h.ế.t ở đó, dù sao tôi cũng không có việc gì làm, nên muốn xem chỗ đó có vấn đề gì không.” Bạch Tinh Tinh đặt khay lên bàn, ôm một con báo con từ dưới đất lên, đặt trên đùi mình vỗ về.
Báo con lớn rất nhanh, chưa đầy một tuổi đã nặng 30 cân. Con báo đang ngồi trên đùi Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu lên, l.i.ế.m môi nhìn đĩa thịt nướng.
Bạch Tinh Tinh liền cầm một miếng thịt đút cho nó ăn, “Các con có ngửi thấy gì không? Trên vết hằn trên đá có mùi gì không?”
Con báo đang ăn ngon lành lập tức dụi đầu vào bộ n.g.ự.c đầy đặn của Bạch Tinh Tinh, miệng kêu “ư ử”.
Eve nhìn con mình thân mật với Bạch Tinh Tinh, nở nụ cười đầy ẩn ý, phiên dịch: “Con trai nói có mùi của Xà thú.”
Động tác vuốt lông của Bạch Tinh Tinh khựng lại, nàng cúi đầu, lúc vuốt lông cho báo con lần nữa rõ ràng đã mất tập trung.
Chắc chắn là do Curtis làm tối qua rồi! Bạch Tinh Tinh không còn tâm trạng vuốt lông cho báo con nữa, đặt nó xuống, phiền não ôm đầu.
Thế giới này tuy có tục một vợ nhiều chồng, nhưng thực ra h*m m**n chiếm hữu của giống đực chưa bao giờ giảm bớt, thậm chí còn mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682527/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.