Mưa càng lúc càng lớn, có khí thế của một trận mưa rào.
Bạch Tinh Tinh ngồi ở tầng cao nhất ngắm mưa, thỉnh thoảng có những cơn gió mang theo hơi nước phả vào người, thổi rất thoải mái. Đột nhiên, một bàn tay nặng trịch đặt lên vai nàng.
“Curtis?” Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn Curtis.
“Xì xì ~~” Curtis nhìn về phía trước, lè lưỡi, mặt đầy vẻ vui sướng: “Sắp có một trận mưa lớn…”
“Còn có mưa lớn nữa à?”
Bạch Tinh Tinh và Parker đồng thanh nói. Parker từ trong phòng đi ra, khịt khịt mũi, lo lắng nói: “Không được, ta phải xuống ruộng xem sao.”
“Ta cũng đi.” Bạch Tinh Tinh đứng dậy, đột nhiên biểu cảm thay đổi, đảo mắt nhìn xuống h* th*n.
Parker ấn Bạch Tinh Tinh ngồi xuống ghế đá. Bạch Tinh Tinh lập tức như con mèo bị giẫm phải đuôi, xù lông lên, đẩy tay Parker ra muốn đứng dậy, “Buông ta ra!”
“Mưa lớn thế này nàng sẽ bị ướt.” Parker sa sầm mặt ấn Bạch Tinh Tinh ngồi lại xuống ghế, “Thật không ngoan, trời mưa mang theo nàng ta không làm việc được.”
“Không phải!” Bạch Tinh Tinh cúi đầu nhìn xuống h* th*n, khóc không ra nước mắt.
Trời ạ, hình như “dì cả” lại đến! Tính cả thời gian mang thai, nàng đã nửa năm không có kinh nguyệt, sắp quên luôn chuyện này rồi.
Bạch Tinh Tinh biết rằng lứa trứng rắn này đã hấp thụ quá nhiều năng lượng của mình, cơ thể vẫn luôn trong giai đoạn hồi phục, nên ban đầu nàng không để tâm đến việc “dì cả” mất tích, mấy tháng trôi qua thế mà lại quên bẵng đi mất.
“Ta hình như… lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682513/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.