Họ phải tìm được hạt giống mới được, không biết tộc ăn cỏ có hạt giống dư thừa không.
“Nàng nói hạt giống lúa à?” Giọng nói trầm thấp của Vinson truyền đến từ phía sau, “Ta xem xét trong thành thì phát hiện hai bao, chắc là của Rosa và mẹ cô ta.”
Mắt Bạch Tinh Tinh sáng lên, quay đầu nhìn về phía Vinson: “Có bao nhiêu?”
“Không nhiều lắm, chắc đủ cho nàng ăn mười ngày.”
Bạch Tinh Tinh thầm tính toán một chút, một bát hạt kê nàng nhận được nếu đổi thành lúa thì chỉ ăn được hai ba ngày. Xem ra lượng hạt giống của giống cái hoàng tộc gấp đôi giống cái bình thường.
“Tốt quá, ta còn muốn hạt kê dại, ở đây có không?”
Vinson nói: “Không có, lát nữa ta sẽ đến chỗ Viên Vương đòi, hôm nay ta phải xuất phát ra vùng ven biển đổi muối.”
“Chàng phải đi sao?” Bạch Tinh Tinh kinh ngạc, ngay sau đó cười châm chọc: “Là Viên Vương sắp xếp đúng không.”
Vinson đi đến bên lan can, bàn tay to lớn thô ráp chống lên lan can đá, nhìn khoảng đất trống giữa bốn tòa thành, rất nhiều thú nhân đang bận rộn dọn thịt hun khói ra ngoài, còn có hai giống cái trông tiều tụy bị áp giải đứng một bên.
“Năm nào chúng ta cũng phải nhân lúc trời còn chưa nóng hẳn vận chuyển đồ ăn đến vùng ven biển, để ta đi cũng không quá đáng.” Vinson nói.
“Phải đi bao lâu?”
Vinson nhìn gáy Bạch Tinh Tinh, trong mắt lộ ra vẻ không nỡ, “Nếu thuận lợi thì cuối mùa mưa ta sẽ trở về.”
Hai người đang nói chuyện, phía dưới vang lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682508/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.