“Ta không hiểu, rõ ràng Xà thú đã phạm tội lớn, Rosa lại là con gái của Hổ Vương, tại sao ngài lại thà đắc tội với Hổ Vương chứ không đuổi họ đi?”
Lang Vương đi bên cạnh Viên Vương, mặt đầy vẻ khó hiểu: “Giống như Rosa nói, Xà thú có thể sẽ còn làm hại các thú con khác, giữ lại quá nguy hiểm, không bằng hy sinh một giống cái. Cho dù đánh không lại không thể bán đi, đuổi đi cũng được mà.”
Viên Vương cười cười, thần sắc rất vui vẻ, thờ ơ nói: “Đuổi họ đi làm gì? Chuyện của tộc Hổ và họ, ngươi đừng xen vào, cứ nghe lệnh ta là được.”
“Vâng.”
…
“Tiểu Bạch.” Curtis lúc lắc đuôi rắn lướt đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, dịu dàng nói: “Không phải nàng muốn xem rắn con sao? Ta đã dùng nhiệt lượng để thúc cho chúng nở sớm hơn.”
Mắt Bạch Tinh Tinh sáng rực, vui mừng nói: “Thật không? Chúng nó ở đâu?”
“Ở trong phòng ngủ.”
Bạch Tinh Tinh cất bước chạy ngay vào phòng ngủ.
Trong phòng ngủ có một đống lửa, phủ lên căn phòng một lớp ánh sáng ấm áp. Bạch Tinh Tinh nhìn kỹ về phía cối đá, trên mặt đất là những con rắn nhỏ màu đen đỏ nằm ngổn ngang, dài khoảng hai gang tay, dày bằng ngón trỏ, đang uốn lượn bò trên sàn.
Hít sâu vài hơi, Bạch Tinh Tinh tự cổ vũ mình: Không sợ, không sợ, không đáng sợ chút nào, rắn con mềm mại nhỏ nhắn đáng yêu biết bao.
Trên mặt nở một nụ cười, lau đi giọt nước mắt sắp khô trên khóe mắt, Bạch Tinh Tinh dang tay bước tới: “Các con yêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682490/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.