“Được.” Parker hễ nói đến ăn là lại hăng hái, “Lâu rồi không ăn cá, hay là ta xuống sông bắt một con cá lớn nhé.”
Bạch Tinh Tinh cũng bị gợi lên cơn thèm cá, nhớ đến món lẩu cá cay nồng, trong miệng tiết ra rất nhiều nước bọt.
Vì lần trước Parker nhảy xuống sông băng để tắm, Bạch Tinh Tinh đã có nhận thức mới về khả năng chịu lạnh của hắn, nàng nuốt nước bọt nói: “Nếu chàng không sợ lạnh thì đi bắt đi.”
“Không cần xuống nước.” Parker cười một cách bí ẩn.
Bạch Tinh Tinh tò mò nhìn Parker: “Vậy chàng định bắt thế nào?” Chưa từng nghe ở đây có ai câu cá, hơn nữa cũng không có cần câu hay dây câu, làm sao mà câu được? “Cứ chờ xem.” Parker nói chắc như đinh đóng cột, khoác thêm cho Bạch Tinh Tinh vài lớp áo da thú, rồi sải bước ra ngoài.
Bạch Tinh Tinh lẽo đẽo theo sau Parker, nhìn hắn đi chân trần trên mặt sông băng, nàng liền thấy lạnh run cả người, mơ hồ cảm thấy chân mình đau buốt vì lạnh.
Parker đứng giữa sông, quan sát lớp băng.
“Rốt cuộc là bắt thế nào vậy?” Bạch Tinh Tinh thấy Parker không mang theo dụng cụ gì, lòng tò mò không chịu nổi.
Parker vô cùng hưởng thụ phản ứng của Bạch Tinh Tinh, hắn dang tay đẩy nàng ra xa một chút: “Đứng xa ra, ta muốn phá một cái lỗ.”
“Được.” Bạch Tinh Tinh phối hợp lùi ra khỏi mặt sông.
“Rầm!” một tiếng, Parker đ.ấ.m một quyền xuống mặt băng, mặt băng nứt ra thành hình hoa cúc, rồi “rắc rắc rắc” lan rộng ra. Parker cũng lùi lại vài bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682483/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.