Thông thường trong gia đình, giống cái là người làm chủ, cho dù Bạch Tinh Tinh không có ý thức này, Parker cũng theo quán tính mà tuân theo ý muốn của nàng.
Dựa theo thiết kế của Bạch Tinh Tinh, Parker và Vinson vào ban đêm đã đào một vòng hào rất rộng quanh chuồng chim, lót một lớp cành cây và lá cây mỏng lên trên, rồi rắc một lớp đất sơ sài.
Bầu trời từ từ rơi những bông tuyết, ngày hôm sau đã che lấp hoàn hảo vòng bẫy này. Giờ chỉ cầu trời đừng đổ mưa đá.
Có lẽ đám thú con thật sự sợ lạnh, liên tiếp hơn mười ngày cũng không tái phạm.
Nhiệt độ vừa hơi ấm lên, một đêm nọ, Bạch Tinh Tinh đang ngủ thì mơ hồ nghe thấy vài tiếng “bịch bịch” trầm đục.
Bạch Tinh Tinh không dám chắc, vểnh tai lắng nghe, nhẹ giọng hỏi Parker bên cạnh: “Chàng có nghe thấy gì không?”
“Nàng còn nghe thấy, ta đương nhiên cũng nghe được.” Parker phấn khích hẳn lên, vừa đứng dậy vừa nói: “Ta ra ngoài xem sao.”
Bạch Tinh Tinh vội nói: “Ta cũng đi.”
Parker ấn vai Bạch Tinh Tinh bắt nàng nằm xuống, đắp chăn kín mít cho nàng, “Nàng đừng cử động, ta đi một lát sẽ về ngay.”
Bạch Tinh Tinh dậy phải mặc rất nhiều quần áo, nên cũng không kiên quyết nữa, “Thôi được.”
Nhìn Parker rời đi, Bạch Tinh Tinh liền trông ngóng ra cửa.
Parker rất nhanh đã quay lại, mắt Bạch Tinh Tinh sáng lên, lập tức hỏi: “Thế nào rồi?”
Parker cười ha hả vài tiếng, nỗi bực tức trong lòng cuối cùng cũng tiêu tan phần nào, “Chính là chúng nó, tất cả đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682481/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.