“Sao vậy?” Parker lập tức quan tâm hỏi.
“Không có gì.” Bạch Tinh Tinh khép c.h.ặ.t c.h.â.n lại, để tránh thứ kia nhỏ giọt lên nệm da thú.
Parker cảm thấy nếu mình thò tay vào sẽ làm hơi ấm trong chăn thoát ra, nên không nài nỉ nữa, giặt nhanh chiếc khăn rồi đưa cho Bạch Tinh Tinh.
Phục vụ Bạch Tinh Tinh rửa mặt mặc đồ xong, Parker xoa xoa cái bụng xẹp lép, “Đói quá!”
Mùa lạnh giống đực ít vận động, nhu cầu về thức ăn cũng giảm đi nhiều, có thể hai ba ngày mới ăn một bữa. Bữa trước của Parker là từ hai ngày trước, hôm qua lại hao tốn thể lực, sáng nay liền đói meo.
“Vậy chàng mau đi săn đi.” Bạch Tinh Tinh vén rèm cửa, không khí trong lành, mát lạnh ùa vào mặt, nàng nhắm mắt tham lam hít một hơi thật sâu, ngay sau đó bị khí lạnh k*ch th*ch ho sặc sụa.
Parker ôm lấy Bạch Tinh Tinh từ phía sau, vỗ vỗ lưng cho nàng, “Ta không đi, ta nấu cho nàng ăn xong rồi mới đi săn.”
Bạch Tinh Tinh quay lại nhìn Parker, cười nói: “Cũng được, chàng cũng ăn một chút rồi hẵng đi, kẻo không có sức.”
Trong lòng Parker dâng lên một cảm giác ngọt ngào, hắn bế ngang Bạch Tinh Tinh lên, đi ra ngoài.
Mấy hôm trước Parker đã đổi thịt hun khói lấy năm hũ muối, nhà chính đã trở lại sạch sẽ, thoáng đãng. Vinson ngồi bên đống lửa, ngẩng đầu nhìn Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh thấy Vinson là lại thấy ngượng, liền tránh ánh mắt của hắn.
Parker đặt Bạch Tinh Tinh bên đống lửa, dịu dàng nói: “Muốn ăn gì nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682478/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.