“A!” Bạch Tinh Tinh há miệng như con cá mắc cạn, đầu óc nóng bừng, nhưng vẫn còn biết xấu hổ, rúc người sâu hơn vào trong chăn.
Parker tưởng Bạch Tinh Tinh bị lạnh, liền dùng chăn bọc kín hai người lại rồi thuận theo bản năng mà chuyển động.
Bạch Tinh Tinh lại không kìm được mà rên lên một tiếng, dù thời tiết rất lạnh, nàng lại nóng đến toát mồ hôi, hơi thở đứt quãng nói: “Đừng… đừng cử động…”
Parker lập tức dừng lại, sự kìm nén quá mức khiến cơ bắp toàn thân hắn nổi lên cuồn cuộn, gương mặt đỏ bừng cũng căng cứng, giọng khàn đặc hỏi: “Làm nàng đau à?”
Bạch Tinh Tinh vội vàng th* d*c, im lặng lắc đầu.
Parker thở phào một hơi, sự thôi thúc bị đè nén mạnh mẽ bỗng mất đi sự kìm kẹp, bật trở lại với một sức mạnh còn mãnh liệt hơn.
“A!” Bạch Tinh Tinh không chịu nổi hét toáng lên.
Cảm giác thỏa mãn mãnh liệt khiến Parker mất đi lý trí trong giây lát, chỉ muốn chiếm hữu theo bản năng. Bạch Tinh Tinh hét lên liên tục theo từng chuyển động của Parker, một lúc lâu sau mới tìm được cơ hội để nói, nàng hét lớn: “Chàng cử động cái gì vậy!”
Cứ nhúc nhích như thế thật kỳ quái! Sắp không thở nổi rồi. Sao không thể im lặng như Curtis chứ? Parker bị tiếng hét làm cho ngẩn người, một lúc sau mới ngây ngô nói: “Ta đâu phải Xà thú, ta thích như vậy.”
Tầm mắt mơ màng của Bạch Tinh Tinh dần trở nên rõ ràng, trong bóng tối của chăn, đôi mắt thú của Parker phát ra ánh sáng huỳnh quang âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682476/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.