“Hừ!” Vinson kéo con mồi đã đi tới, ánh mắt dừng trên người Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh cười với Vinson, “Lâu rồi không gặp, anh ở đây có quen không?”
Vinson bị nụ cười của giống cái làm cho ngẩn ngơ, miệng buông lỏng, con mồi “bịch” một tiếng rơi xuống đất. Hắn lập tức hoàn hồn, lưỡi l.i.ế.m mép, chân trước đứng lên biến thành hình người.
Vinson trong hình người còn đáng sợ hơn cả hình thú. Một thân cơ bắp cuồn cuộn khoa trương, vóc dáng đã cho người ta cảm giác áp bức mạnh mẽ. Thêm vào đó là khuôn mặt không giận mà uy với một vết sẹo dữ tợn, mái tóc bạc vô tình, tạo cho người ta cảm giác hung ác khó gần.
“A!” Eve hét lên một tiếng rồi lùi lại mấy bước, lưng dán vào tường gỗ, há miệng th* d*c.
Đây là lần đầu tiên Vinson hóa hình ở thung lũng Lạc Đà. Hình thú của hắn đã đủ làm các giống cái trong bộ lạc sợ hãi, Eve không ngờ hình người của Bạch Hổ còn đáng sợ hơn, nếu không có gì chống đỡ phía sau, có lẽ cô đã ngồi bệt xuống đất.
“Eve?” Bạch Tinh Tinh quay đầu lại nhìn Eve.
Eve cúi người bế một con non lên, giọng hơi run, “Chị về trước đây, lần sau lại nói chuyện.”
“Ồ, tạm biệt.” Bạch Tinh Tinh vẫy tay với cô. Cô biết Eve bị Vinson dọa sợ, nhưng vì ngại cảm nhận của Vinson, cô giả vờ như không nhận ra gì cả.
Vinson nói: “Ta lúc nào cũng rảnh.”
Parker liếc nhìn bộ phận s.i.n.h d.ụ.c của Vinson, trong mắt toát ra vẻ kiêng kỵ. Hắn bước nhanh một bước đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682455/chuong-200.html