Cơm lam ăn cùng trứng hấp, Bạch Tinh Tinh ăn rất thỏa mãn.
“Em ăn chay chắc bảo bảo sẽ lớn chậm hơn nhỉ.” Bạch Tinh Tinh sờ sờ cái bụng tròn vo, có chút sợ Curtis tức giận, cô quả quyết nói: “Ngày mai em có khẩu vị nhất định sẽ ăn thật nhiều.”
Curtis ôm cả người Bạch Tinh Tinh vào lòng, nhẹ nhàng v**t v* bụng cô, “Ừm.”
Bạch Tinh Tinh liền thở phào một hơi, dựa vào Curtis tiêu thực.
Parker dọn dẹp nhà cửa, thấy Bạch Tinh Tinh trong ổ của Curtis đã sắp ngủ gật, vội vàng nói: “Hôm nay Tinh Tinh nên ngủ với ta.”
“Hả?” Bạch Tinh Tinh mơ hồ đáp một tiếng, buồn ngủ mở mắt ra, tay vịn vào ổ cỏ bò ra ngoài, nhưng ngay sau đó cơ thể bị kéo ngược trở lại.
Curtis điều chỉnh cho Bạch Tinh Tinh một tư thế thoải mái hơn, dịu dàng dỗ dành: “Ngủ đi.”
Bạch Tinh Tinh mệt rũ rượi, giọng Curtis như bài hát ru, cô không khỏi mềm người, ôm lấy Curtis nhắm mắt lại.
Parker cũng không nỡ làm ồn ào đến Bạch Tinh Tinh, không nói gì, đi tới định ôm cô đi.
“Hôm nay cô ấy ngủ ở chỗ ta,” Curtis nói.
Parker không phục: “Dựa vào cái gì?”
“Cô ấy sắp sinh rồi.” Curtis hạ giọng cực thấp, một bên nói một bên nhẹ nhàng vỗ lưng Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh chỉ nghe thấy giọng Curtis, vì buồn ngủ, thế mà cũng không hiểu ý nghĩa của câu nói đó, tiếp tục ngủ.
Parker mở to mắt, ánh mắt dừng trên bụng Bạch Tinh Tinh, nhỏ giọng nói: “Sao anh không nói cho cô ấy biết?”
“Cô ấy sẽ căng thẳng.” Curtis
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682446/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.