Bạch Tinh Tinh cảm thấy khó xử, lại nghe Vinson nói: “Parker khỏe lại ta sẽ đi.”
Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, nói: “Parker ở thung lũng Lạc Đà còn có một chỗ ở, anh có thể đến đó ở.”
“Được.”
…
Curtis bắt được một con mồi lớn ngang ngửa hà mã, nhưng chỉ có khung xương to, lượng thịt không thể so với hà mã được. Tự nhiên là Parker làm bếp chính, Curtis giao con mồi cho hắn rồi cuộn tròn lại bắt đầu nghỉ ngơi.
Trong phòng tràn ngập mùi thịt nướng, con hổ trắng trong góc khịt khịt mũi, trong bụng vang lên một tiếng ùng ục.
Thơm quá, hắn chưa bao giờ ngửi thấy mùi thức ăn thơm như vậy, trông có vẻ rất ngon. Là do hắn đói quá chăng? Parker thấy lớp ngoài của thịt đã chín, vội vàng xé nhanh một miếng thịt từ trong lửa ra, đặt vào bát đưa cho Bạch Tinh Tinh: “Chín rồi, Tinh Tinh ăn đi.”
Bạch Tinh Tinh nhận lấy bát, vẫy tay với Vinson: “Anh cũng lại ăn đi, tay nghề của Parker tốt lắm, em đảm bảo anh chưa từng ăn món nào ngon như vậy đâu.”
Parker vừa nghe vậy, lông đuôi dựng đứng, con ngươi co lại thành một đường dọc nhìn chằm chằm vào con hổ trắng.
Vinson không do dự, lập tức đứng dậy chạy đến bên đống lửa, ngồi xuống cạnh Parker, hóa thành hình người, ra vẻ sẵn sàng ăn.
Bạch Tinh Tinh cười nói: “Ăn đi.”
Lời nói của cô như một mệnh lệnh, Vinson đang nghiêm túc chờ đợi đột nhiên động thủ, nhanh như chớp xé một miếng thịt lớn từ trên xiên nướng. Parker trợn tròn mắt, lập tức lao tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682437/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.