Bạch Tinh Tinh kinh ngạc và hoài nghi nhìn Vinson, bàn tay đặt bên người bất giác nắm chặt lấy lông của Parker.
Vinson vội nói: “Ta sẽ không nói ra đâu, mặc dù không biết tại sao em lại giấu diếm thân phận. Năng lực của tộc vượn khác với bất kỳ thú nhân nào khác, cấp bậc của họ không liên quan đến vũ lực, mà liên quan đến nơi này.”
Vinson chỉ vào đầu mình.
“Cấp bậc càng cao càng thông minh à?” Bạch Tinh Tinh nói xong liền cảm thấy mình giống như một kẻ nhà quê từ trong núi ra, cô ho khan một tiếng.
Vẻ mặt Vinson không có gì khác thường, dường như không cảm thấy Bạch Tinh Tinh kỳ quặc, giải thích: “Cũng có liên quan, nhưng quan trọng hơn là tinh thần lực, nó có thể làm được rất nhiều việc.”
“Ví dụ như…?”
“Giao tiếp với thần linh.” Nói đến đây, vẻ mặt Vinson cũng trở nên kính sợ.
“…” Bạch Tinh Tinh nếu không phải đang ngồi sẵn, chắc chắn đã bị dọa đến ngồi bệt xuống.
“Đây là lý do thân phận của Vượn Vương cao hơn cả ba thú vương sao?” Bạch Tinh Tinh đảo mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Thầy cúng thì có.”
Tộc vượn thông minh như vậy, hoàn toàn có khả năng bịa ra chuyện thần linh để lừa gạt lòng tin của các thú nhân, giống như con người thời cổ đại. Nếu Vượn Vương có thể giao tiếp với thần, tại sao lâu như vậy rồi vẫn chưa nhìn ra lai lịch của cô? Còn về tinh thần lực, cái này Bạch Tinh Tinh thừa nhận, cô hoàn toàn không hiểu.
“Thầy cúng là gì?” Vinson hiếm khi lộ ra vẻ tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682434/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.