“Thành công rồi!” Bạch Tinh Tinh mừng như điên, ngẩng đầu nhìn Curtis, rồi lại quay đầu về phía Parker, “Parker anh mau đến xem… Trời đất ơi!”
Trong phòng lửa cháy bùng lên, ngọn lửa cao đến nửa người, bếp lò và nồi lúc ẩn lúc hiện.
“Parker anh muốn đốt nhà à?!” Bạch Tinh Tinh hét lên.
Parker đang cho củi vào đống lửa thì tay khựng lại, vội ném củi ra sau lưng.
“Thôi thôi, anh đến xem này, chúng ta thành công rồi.” Bạch Tinh Tinh vẫy tay gọi Parker.
Parker thở phào nhẹ nhõm, lập tức đứng dậy đi tới, ngước mắt liếc Curtis một cái.
Curtis cũng lạnh lùng nhìn về phía Parker, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, lộ ra vẻ khinh thường.
Parker thầm nghĩ: Có giỏi thì đừng có giấu đuôi sau lưng.
Bạch Tinh Tinh vô cùng phấn khích, không phát hiện ra sóng ngầm mãnh liệt giữa hai người, cô hỏi dồn Parker: “Thế nào? Có phải tuyệt vời lắm không?”
“Ừm ừm ừm.” Parker liên tục gật đầu, sau đó mới nhìn sang cối xay đá, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Anh thò tay vào bột gạo, dùng hai ngón tay vê vê, nói: “Đây thật sự là gạo sao? Gạo không bị kẹt trong đá à? Đây chỉ là nước ngâm gạo thôi đúng không.”
Bạch Tinh Tinh bị nghi ngờ cũng không để tâm, cô cười nói: “Không đâu, khe đá nhỏ như vậy mà. Này anh đừng sờ, tay bẩn thế.”
Bạch Tinh Tinh “bốp” một cái đánh vào cánh tay Parker.
Parker rụt tay lại, cảm thấy Bạch Tinh Tinh nói có lý, lại hỏi: “Có phải em định làm gạo hấp không? Đem nước này hấp thành thể rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682393/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.