Tu thấy Bạch Tinh Tinh không mấy chào đón mình, dúi xong hoa quả liền nói: “Vậy tôi về trước.”
“Này!” Bạch Tinh Tinh đuổi theo hai bước, mặt đất tr*n tr** dưới ánh mặt trời bị phơi đến nóng rẫy, có lẽ đủ để chiên trứng gà. Cô bị nóng đến phải nhảy tưng tưng, không cẩn thận làm rơi hết hoa quả xuống đất. Đợi đến khi nhặt xong, Tu đã đi xa.
“Nóng c.h.ế.t đi được.” Bạch Tinh Tinh nhanh chóng chạy về dưới bóng cây, cau mày xoa chân, lòng bàn chân nóng đến chai cả lại.
Hoa quả ở thế giới này đều được hái từ tự nhiên, không có chuyện đắt rẻ sang hèn, vì để trả lại chút đồ này mà phải đi một chuyến thì cũng không hay. Bạch Tinh Tinh cũng không khách sáo, nhặt một quả dâu tây lên ăn.
Parker vác một đống da thú trở về, thấy Bạch Tinh Tinh đang ăn gì đó dưới gốc cây, anh nhìn quanh rồi hỏi: “Con rắn kia hái cho em à?”
“Không phải.” Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu, thấy Parker mang da thú về, cô hứng thú đứng dậy, “Là Tu cho em. Anh mang hết da thú về rồi à? Để em xem.”
“Hừ. Cái gã đó.” Parker khó chịu hừ một tiếng, thấy Bạch Tinh Tinh định đi vào nhà, anh lập tức bước nhanh hơn, “Em đừng động đậy, ta để da thú xuống rồi qua bế em.”
“Vâng.”
Parker ôm Bạch Tinh Tinh vào nhà, cô đặt hoa quả xuống rồi đi xem đống da thú. Những tấm da này đều còn nguyên vẹn, vẫn nhìn ra được hình dạng của con vật. Gấu, hổ các loại, đầu và móng vuốt đều được giữ lại.
Parker
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682374/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.