“Gào!” Parker khoa trương nhào tới cắn một miếng, nhai nhai, đôi mắt báo trợn tròn xoe: “Trời ơi! Ta cứ tưởng thịt nướng và lẩu cá của em là ngon nhất rồi, không ngờ còn có món ngon hơn!”
Parker quả thực không thể tin vào miệng mình, mùi hương vẫn là mùi hương đó, nhưng sau khi nếm thử, hắn cảm thấy mùi hương còn quyến rũ hơn.
Curtis không nói gì, chỉ tập trung nhìn vào lửa nấu cơm lam. Nhưng Bạch Tinh Tinh biết hắn đang giận, cô vội gắp thêm một miếng thịt, đặt lên miệng thổi thổi, rồi đi đến bên cạnh Curtis ngồi xổm xuống.
“Anh cũng nếm thử đi, em cố ý không cho ớt cay đấy.” Bạch Tinh Tinh với khuôn mặt bị lửa nướng đến đỏ bừng, cười nói với Curtis.
Ánh mắt Curtis từ u ám chuyển sang vui vẻ, không chút do dự liền há miệng ngậm lấy.
Thức ăn trong miệng rất nóng, lại khô và dai, còn có mùi gia vị nồng, đối với hắn thật sự không được xem là mỹ vị. Nhưng khi đối diện với ánh mắt mong chờ của Bạch Tinh Tinh, Curtis mỉm cười nhai kỹ, rồi nói: “Rất ngon.”
Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, chạy đến bên nồi tự mình ăn một miếng. Vị cũng không tệ, chỉ là vì để ra hết mỡ nên thịt bị xào hơi cháy. Nhưng so với các loại thịt khác, món thịt xào này vẫn ngon hơn rất nhiều.
Chẳng trách các cô gái ở đây thích ăn thịt heo, bây giờ Bạch Tinh Tinh cũng thích ăn thịt heo nhất.
Cơm cũng sắp chín, Bạch Tinh Tinh nhanh chóng làm trứng chưng.
Món này không khó, cô thường dùng nồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682372/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.