Thú nhân tộc sói nhớ lại dung mạo của cô gái lúc nãy, không nói gì.
“Trở thành bạn đời của cô ấy đi.” Vượn Vương ra lệnh.
“Vượn Vương?”
Vượn Vương nói: “Đây là mệnh lệnh!”
“Vâng!” Thú nhân tộc sói lập tức cao giọng đáp.
Bạch Tinh Tinh đi uống nước hơi lâu, Curtis không yên tâm nhìn qua thì phát hiện bờ sông không có ai, hắn bật người đứng dậy, “Tiểu Bạch đâu?”
Parker nhìn quanh quất, cũng đứng lên, “Người đâu rồi? Chúng ta đi tìm.”
Bạch Tinh Tinh giải quyết xong vấn đề sinh lý, vừa ra khỏi hố cát liền choáng váng.
Sương mù dày đặc từ lúc nào vậy? Không khí xám xịt, chẳng nhìn thấy gì, chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện khắp nơi.
Bạch Tinh Tinh xoa xoa cánh tay trần, cảm thấy hơi lạnh, cô đi ngược lại theo trí nhớ.
“Vinson, tôi nghe nói lần này anh ra ngoài kiếm được một viên lục tinh?”
Đây là giọng của một cô gái, Bạch Tinh Tinh cảm thấy hơi quen tai, nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
“Đúng vậy.” Đáp lại cô gái là một giọng nam trầm thấp, chính là Vinson.
Lục tinh? Là viên đá năng lượng có thể giúp người ta kéo dài tuổi thọ, duy trì thanh xuân sao? Lòng hiếu kỳ khiến Bạch Tinh Tinh bất giác dừng bước, trong màn đêm mờ ảo, cô lờ mờ thấy hai bóng người một cao một thấp. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh con hổ trắng ban ngày, anh ta vẫn đến tham gia tiệc lửa trại à.
“Anh tặng lục tinh cho tôi, tôi sẽ cho anh làm bạn đời của tôi, thế nào?” Giọng cô gái có chút vội vàng.
“Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682365/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.