Parker "vụt" một tiếng quay đầu lại, lườm Curtis: "Ngươi đi theo làm gì?"
"Tiểu Bạch đi đâu ta đi đó." Curtis nói.
Parker còn muốn nói gì đó, Bạch Tinh Tinh liền kéo tay cậu ta, nhỏ giọng nói: "Anh ấy là bạn đời của tôi."
Parker khó chịu bĩu môi, chỉ vào đuôi Curtis nói: "Không muốn bị đuổi ra ngoài thì thu cái đuôi lại đi."
Bạch Tinh Tinh lại vội kéo Curtis quay về: "Về mặc một chiếc váy da thú đã, đi thôi."
"Được." Curtis cưng chiều nói.
Bạch Tinh Tinh kéo Curtis về phòng ngủ rồi quay đầu đi không nhìn hắn nữa. Trong lúc chờ đợi, cô lấy gương ra soi, không tồi, những vết rỗ trên mặt vừa dày vừa tự nhiên, chỉ là tóc hơi rối.
Bạch Tinh Tinh tìm ra lược, khó khăn chải vài cái, đau đến nhíu cả mày. Ở đây không có dầu gội, để khử dầu cô còn dùng bùn xoa lên da đầu và tóc, làm cho tóc vừa khô vừa rối, rất hay bị thắt nút.
Cô thậm chí còn muốn cắt phăng mái tóc đi. Bạch Tinh Tinh nhớ lại hình như giống cái ở đây đều để tóc ngắn, có phải là vì lý do này không? Chải tóc cho mượt xong, Bạch Tinh Tinh thành thạo tết một b.í.m tóc ba sợi ở một bên, dùng chiếc kẹp tóc có hình bông hoa nhỏ đính viên pha lê tím cố định lại.
Làm như vậy, mái tóc nâu xoăn nhẹ không còn rối nữa, b.í.m tóc tinh xảo xen lẫn trong mái tóc, bông hoa tím ẩn hiện, khiến cả người cô toát lên vẻ thanh xuân đáng yêu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682362/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.