Bạch Tinh Tinh trở lại nhà đá, cá trong nồi đang sôi ùng ục, bốc lên mùi thơm nồng nàn, nhìn thôi đã thấy thèm. Cô ngồi xổm bên nồi và ăn ngay, vị cá nhỏ còn tươi ngon hơn cả cá lớn, lại thêm vị ngọt của tôm.
Tay nghề của Parker ngày càng tốt, với món cá hầm hôm nay, ngay cả Tinh Tinh cũng không dám chắc mình có thể làm ngon hơn cậu. Chỉ là ăn không đối với Bạch Tinh Tinh mà nói vẫn có chút chưa hoàn hảo, nếu có thêm một bát cơm trắng thơm dẻo thì tốt biết mấy.
Nhớ đến cơm, Bạch Tinh Tinh lại nhớ đến Curtis, đột nhiên không còn muốn ăn nữa.
"Tủm!"
Bên ngoài vang lên tiếng vật nặng rơi xuống nước, Bạch Tinh Tinh bỗng giật mình, Parker vẫn còn đang đánh nhau với người ta! Đang chuẩn bị ra ngoài xem, một con báo đốm đắc ý chạy vào nhà.
Bạch Tinh Tinh nói: "Parker, cậu đánh thắng rồi à?"
Parker khịt mũi một cái, quay đầu nhìn quanh phòng, đi đến bên chiếc váy da thú rồi biến trở lại thành người.
"Đương nhiên rồi, con gấu đó bị tôi ném xuống sông rồi. Cá ngon không?" Parker vừa mặc váy da thú vừa nói, trên người cậu ta bầm tím từng mảng, xem ra hùng thú cũng không phải kẻ xấu, không nhắm vào mặt Parker mà đánh.
"Ngon lắm." Bạch Tinh Tinh nhìn những vết bầm tím trên người Parker mà thấy đau thay, đặt bát đá xuống đi về phía cậu: "Đã bảo đừng đánh nhau mà, có đau không?"
Parker không hề để ý, mũi nhanh chóng khụt khịt mấy cái, nhìn về phía nồi đá: "Tôi cũng muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4680707/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.