“Ta nghe nói giống cái chỉ đau lần đầu tiên thôi, sau này sẽ không đau nữa.” Parker kéo tay Bạch Tinh Tinh nói.
Bị cắn rách thịt có thể không đau sao? Dù sao Bạch Tinh Tinh cũng không tin. Sợ Parker giống Curtis đột nhiên lao tới, cô giãy giụa muốn xuống khỏi người anh ta: “Tôi không muốn, tạm thời tôi không muốn kết đôi, không cần ai cả.”
“Tinh Tinh...” Parker còn muốn nói gì đó, Moore không biết từ lúc nào đã đến bên ngoài lều, nắm chặt cổ tay anh ta.
“Cậu hơi quá rồi đấy.” Moore nhìn chằm chằm Parker, dùng giọng nói không cảm xúc trần thuật.
Parker nhìn về phía Moore có ba vệt thú văn trên mặt, trong lòng dâng lên sự cảnh giác, âm thầm dùng sức muốn rút tay về.
Nhưng tay của Moore vững như Thái Sơn, Parker hoàn toàn không thể lay động, không khí giữa hai người có chút vi diệu và căng thẳng.
Bạch Tinh Tinh nhân cơ hội bò dậy khỏi đùi Parker, ngồi sang bên kia lều.
“Chúng ta vẫn nên nghĩ cách thoát khỏi đám cự thú trước đã, làm sao mới có thể loại bỏ mùi hương này?” Giọng nói của Bạch Tinh Tinh cắt ngang sự giằng co của hai người. Moore không khách khí hất tay Parker ra, mặt không biểu cảm nhìn về phía cô.
“Hơi thở của trứng thú vương một tháng sau sẽ tự nhiên tiêu tan.”
Parker liếc xéo Moore một cái, sau đó nịnh nọt đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh ngồi xuống, chiếc đuôi dài thô của anh ta quấn lấy bàn tay đang đặt bên cạnh của cô.
“Ta đã nói mùa này sao lại có thú triều, thì ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4680688/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.