Bạch Tinh Tinh hái hết mộc nhĩ mà mình thấy, chuẩn bị phơi khô để ăn dần. Sau đó lại hái thêm mấy朵 nấm trắng, dùng ống tre cắt đôi để nấu canh nấm mộc nhĩ.
Canh chỉ cho gừng, tỏi và muối, không có nước dùng nên nấu ra có mùi giống như mùi gỗ cưa. Nhưng điều này không làm giảm đi sự thèm ăn của Bạch Tinh Tinh, dù sao cũng có thể bổ sung được một ít dinh dưỡng phải không? “Chắc là chín rồi.” Bạch Tinh Tinh gắp một miếng nấm trắng, đang chuẩn bị cho vào miệng thì Curtis ngăn tay cô lại.
“Để ta ăn trước.” Curtis nói.
Bạch Tinh Tinh không quan tâm mà đưa nấm đến miệng Curtis, cười nói: “Anh không sợ nóng thì cứ ăn đi.”
Curtis nhìn miếng thức ăn nóng hổi bốc khói trắng bên miệng, không cần lè lưỡi cũng có thể cảm nhận được độ nóng của nó, hắn mím môi, há miệng ngậm lấy.
Bạch Tinh Tinh hít một hơi khí lạnh, dũng mãnh.
Curtis không nhai mà nuốt thẳng miếng nấm nóng hổi, chiếc lưỡi đỏ tươi "xì xì" bên môi.
“Cho ta ăn cả nấm đen nữa.” Curtis nói rồi l.i.ế.m l**m vòm miệng bị bỏng.
Bạch Tinh Tinh ngoan ngoãn gắp một miếng mộc nhĩ, không nỡ cho hắn ăn nóng nữa, trước tiên đặt bên miệng mình thổi thổi, sau đó mới đút cho Curtis.
“Bây giờ tôi có thể ăn rồi chứ.” Bạch Tinh Tinh nói.
Curtis vì sự săn sóc của giống cái mà trong lòng ấm áp, vị nóng trong miệng cũng không còn khó chịu nữa, ôn nhu nói: “Đừng ăn vội, đợi ta một lát. Ta tiêu hóa nhanh, có độc sẽ phản ứng ngay.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4680673/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.