Thì ra hắn thật sự đã làm giống cái bị đau. Nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng chọc vài cái thôi mà, sao lại đỏ đến vậy? Curtis đau lòng đưa tay xoa xoa bộ n.g.ự.c mềm mại của Bạch Tinh Tinh, đang định nói gì đó thì tay bị "bốp" một tiếng gạt ra.
"Thú lưu manh!" Bị bắt nạt nửa ngày, da mặt của Bạch Tinh Tinh cũng dày lên, cô phẫn nộ trừng mắt nhìn Curtis.
"Lưu manh là cái gì?" Curtis mơ hồ hỏi.
Bạch Tinh Tinh lại ôm lấy ngực: "Lưu manh chính là anh! Còn làm quần áo hay không đây?"
"Vậy ta làm cho cô ngay." Curtis cười cười, cầm lấy tấm da rắn bên cạnh ướm lên người Bạch Tinh Tinh. Cô cũng phối hợp buông tay xuống.
Sau khi đo xong, Curtis chọn một đoạn có độ dày vừa vặn với vòng n.g.ự.c của Bạch Tinh Tinh, dùng móng tay vẽ ra một đoạn ống có chiều dài của một chiếc áo yếm.
"Thử xem." Curtis nói rồi tròng ống da rắn qua cổ Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh co cổ lại, "Cứ thế này mà mặc à?"
"Cô mặc vào xem thử."
Bạch Tinh Tinh khó chịu nhanh chóng mặc ống da rắn lên ngực, không ngờ mặc vào lại rất thoải mái.
Da rắn có độ co giãn nhẹ, ôm sát lấy bộ n.g.ự.c mềm mại nhưng tuyệt không gây khó chịu, phác họa ra một đường cong mỹ diệu làm người ta phải chảy m.á.u mũi.
Độ thông thoáng lại tốt đến không ngờ, giống như một lớp da của chính mình, mặc như không mặc.
Bạch Tinh Tinh còn biết, tấm da rắn này không thấm nước, dù có bơi lội cũng sẽ không bị ướt. Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4680663/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.