Chương trước
Chương sau
Đến lúc đó, nói không chừng nhà họ Hồng sẽ có một trận chiến nữa!

"Giết!"

Hơn ba mươi tên côn đồ lao về phía Diệp Phong, trong phút chốc giống như nước lũ nhấn chìm hắn!

Hai mắt Hồng Diên Phương sáng ngời, Diệp Phong này đã chiến đấu lâu như vậy rồi, có lẽ đã tiêu hao không ít thể lực, mà đám người này đều là võ giả tinh nhuệ đã qua huấn luyện thực lực không hề tâm thường, biết đâu bọn họ thực sự có thể giết Diệp Phong!

Nghĩ đến đây, Hồng Diên Phương mừng như điên!

Nhưng mà dù sao thì suy nghĩ đó của gã vẫn rất ngu ngốc!

Ầm!

Diệp Phong nhấc chân lên giãm xuống đất một cái, chỉ trong chốc lát sàn nhà bằng đá cẩm thạch đã nứt ra, khe nứt như mạng nhện trải rộng ra tứ phía

Đồng thời một luồng khí mạnh mẽ nổ tung, chỉ nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết truyền đến.

Trong nháy mắt, ba mươi lăm tên thuộc hạ bay ra ngoài, cơ thể họ thủng hơn chục lỗ lớn có thể nhìn thấy bằng mắt thường, vô cùng đáng sợi

Bịch bịch bịch!

Trước khi chạm đất, bọn họ đã chết!

Hồng Diên Phương trừng to mắt, vẻ mặt không dám tin.

"Quái vật... Diệp Phong chính là quái vật!"

Gã bị dọa đến sụp đổ, chỉ mong có thể sớm trốn thoát khỏi nơi này! Hoặc là sớm tỉnh lại khỏi cơn ác mộng này!



Đáng tiếc, đây là sự thật!

Hồng Diên Phương bỏ chạy như phát điên, nhưng một giọng nói lạnh như băng vang lên sau lưng gã.

"Tội chết?"

Diệp Phong cười lạnh: "Vậy chẳng phải người phạm trọng tội như anh càng đáng chết hơn sao?”

Nói xong, Diệp Phong túm cổ áo Hồng Diên Phương.

'Trán Hồng Diên Phương toát đầy mồ hôi lạnh, bị dọa ngốc.

"A!"

Giây tiếp theo, một tiếng kêu thảm thiết như chọc tiết lợn vang lên, Diệp Phong nắm lấy tay phải của Hồng Diên Phương kéo nhẹ một cái, lập tức bẻ gấy cánh tay gã.

Hồng Diên Phương đau đớn kêu to, đau đến tê tâm liệt phết

Diệp Phong không chút thương xót, tiếp tục bẻ cánh tay còn lại của gã!

Một tiếng động lớn vang lên, Hồng Diên Phương bi ném xuống đất, Diệp Phong giơ chân nhắm vào hạ bộ của hắn, đạp mạnh xuống.

"A!"

Hồng Diên Phương chảy máu không ngừng, la hét càng dữ dội hơn.

Sụ tra tấn đau đớn khiến Hồng Diên Phương sống không bằng chết, gã gầm



"Giết tao đi, xin mày giết tao đi!"

"Mau giết tao đi!"

Diệp Phong cười nhạt: "Vậy chẳng phải quá hời cho anh rồi sao?"

Dứt lời, Diệp Phong lại đá Hồng Diên Phương hai cái, sau đó phế hai chân gã!

Hồng Diên Phương bị phế tứ chỉ, hoàn toàn biến thành một kẻ tàn tật, nằm trên đất như một con sâu, miệng không ngừng sùi bọt mép!

Mọi người chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng dâng lên cảm giác ớn lạnh đáng sợt

Con trai cả Hồng Minh Hải hít một ngụm khí lạnh, vội vàng quay đầu nhìn Vương Đạt hỏi:

"Vương thống lĩnh, năm đại thống lĩnh còn lại vẫn chưa tới sao? Phải đợi bao lâu nữa?!"

Trong sáu đại thống lĩnh, thực lực của Hoàng Thế Trường là yếu nhất, năm vị thống lĩnh còn lại mạnh hơn Hoàng Thế Trường rất nhiều!

Vương Đạt nhíu mày, lẽ ra lúc này năm đại thống lĩnh phải tới từ lâu rồi chứ?

Ông ta nhìn tín hiệu bên ngoài, chỉ thấy một cột khói đen thẳng đứng bốc lên trời!

Nhìn thấy cột khói đen này, Vương Đạt mừng rỡ nói: "Đến rồi, năm đại thống lĩnh đến rồi!"

"Vậy sao? Tới thì tốt quá!"

Hồng Minh Hải mừng rỡ, sau đó vội vàng đi tìm Kim Lăng Vương đang trốn dưới gầm bàn, nói:

"Cha đừng sợ nữa, năm đại thống lĩnh đã đến rồi, dù Diệp Phong mạnh đến đâu cũng không thể giết hết mười vạn đại quân dưới tay cha được, cha yên tâm đi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.