Cuối năm còn tồn đọng rất nhiều việc, cho nên sau Tết, Trần Hoàn bắt đầu điên cuồng làm việc.
Y trong việc học hành đối với bản thân vô cùng tàn nhẫn, hiện tại đi làm thì càng không cần mạng. Mỗi ngày phải họp không dưới năm, sáu lần, buổi tối phải tăng ca suốt đêm cũng là chuyện bình thường, khi thật sự không chịu được sẽ hút vài điếu thuốc hoặc uống ly cà phê để tỉnh táo.
Có điều Trần Hoàn vẫn theo chủ nghĩa nhân đạo, đối với nhân viên của mình vẫn rất nhân từ, trừ khi để kịp tiến độ, thực sự cần họ phải tăng ca, những lúc khác đều là chín giờ đi năm giờ về đúng giờ hành chính. Cho nên cả công ty trên dưới đều không một lời oán hận, không khí làm việc vì thế cũng rất tốt.
Có vài nhân viên lúc mới đến, thấy ông chủ là một người trẻ mới hơn ba mươi tuổi, không khỏi có chút không phục, sau này cùng Trần Hoàn tiếp xúc, mới thấy thật bội phục tác phong làm việc cùng khả năng của y.
Công ty so với các công ty cùng ngành đãi ngộ tốt hơn, nghỉ ngơi cũng hợp lý, theo lý mà nói mọi người hẳn là nên giữ mối quan hệ tốt đẹp với Trần Hoàn, nhưng Trần tổng quá lạnh lùng, nhìn quá nghiêm túc, người khác cùng y chào hỏi, y cũng chỉ lễ phép mà khẽ gật đầu. Cho nên mọi người nhìn thấy y, đều hết mực cung kính.
"Trần tổng?"
"Vào đi." Trần Hoàn vội vàng xử lý đống tài liệu đầu cũng không ngẩng lên, "Cô xem công việc tiếp theo một chút, sắp xếp thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-tu-kham/505710/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.