Góc tây bắc thành Thượng Hòa có một con phố, trên phố ngày nào cũng họp chợ, có điều chợ này không như nơi khác, gọi là “chợ người”, nói trắng ra là nơi chuyên buôn bán con người. Tại đây có đàn ông, đàn bà, người già, trẻ con, có kẻ bị lừa đến, kẻ tự nguyện bán thân mai táng phụ mẫu huynh đệ, còn có những đứa con trong nhà không nuôi nổi, hay gia đình bị xử tội đem bán, hoặc những kẻ bán nghệ không bán thân, nói chung loại người gì cũng có.
Bạch Ninh mới sáng sớm đã dẫn theo tên đầu lĩnh bảo kê Lý Lộc đến “chợ người”, định bụng chọn vài mầm tốt mang về. Đây là lần thứ hai y đến “chợ người”, có điều thân phận khác nhau. Mười năm trước, y là hàng hóa bị mua về nam quán; ngày hôm nay, y lại là ông chủ mới của nam quán tới mua người.
Nhơ nhuốc, lộn xộn, tồi tệ, hoàn cảnh của “chợ người” vẫn mười năm như một, rác rưởi chồng chất, mùi thối từng cơn, nồng nặc đến nỗi y không tự chủ được mà che ngay mũi lại.
“Con mẹ nó, thứ hôi thối bẩn thỉu này xéo đi!”
Lý Lộc khinh bỉ đá bay một người mặt mày lem luốc, toàn thân thấm đẫm máu loãng bên đường. Người sáng suốt đều biết tên kia chẳng sống được bao lâu nữa, không biết do đã cùng đường đành chạy tới bán mình hay bị kẻ khác gạt đến, sau đó thấy hắn sắp chết mới quẳng đại ở đây.
Bạch Ninh liếc Lý Lộc, không hề lên tiếng. Tên Lý Lộc này là một côn đồ năm xưa Trịnh Hầu Đầu tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-tu-cam/128542/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.