Sau đó Thẩm Du như càng tức giận thêm, dùng tay trái chống thái dương, lấy cánh tay làm tường ngăn cách anh. Cô cúi đầu làm đề, mặc kệ anh nói gì cô cũng không trả lời nữa.
Chu Từ Dẫn rất thất bại, dùng bút gãi đầu, tự hỏi về đề thi kia. Rồi.. Tâm trạng thậm chí còn thất vọng hơn.
Đại khái là dư quang chú ý tới động tĩnh của Chu Từ Dẫn, cũng với toàn thân anh tản ra sự chán nản. Rất nhanh sau đó, Thẩm Du phiền não quay trở lại, bắt đầu giảng giải đề thi này cho anh.
Sau khi xác định anh nghe hiểu, cơn tức của Thẩm Du còn chưa tiêu tan, hướng về phía Chu Từ Dẫn mặt mày sáng sủa nói: "Tớ có thể nói rõ với cậu, tớ hiện tại còn đang rất không vui. Bây giờ là hai giờ chiều, từ giờ đến sáu giờ cậu đừng nói chuyện với tớ, làm bài tập thật tốt, có gì khó đợi đến ngày mai rồi hỏi tớ."
Chu Từ Dẫn những tưởng rằng mưa đã qua và nắng đang lên, không cam lòng đáp một tiếng.
Ngay sau đó, Thẩm Du lấy ra một cặp tai nghe từ trong ngăn kéo, đeo vào rồi chỉnh âm thanh lớn nhất.
Từ trước đến nay cô có thói quen này, nghe nhạc thích đeo tai nghe nghe, thích chỉnh đến âm thanh cực lớn, để cô không nghe được âm thanh xung quanh, cả người chìm vào trong âm nhạc.
Nhận thấy được động tác của cô, biểu tình Chu Từ Dẫn trở nên không dễ nhìn. Anh cũng không để ý đến Thẩm Du lúc này đang tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-dan-nhi/3006900/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.