Edit: Tô
Beta: 豬豬
- --
Lúc này vừa mới qua giữa trưa, mặt trời gay gắt, ở trong núi không có cảm giác gì, nhưng khi ra khỏi núi thì không giống vậy nữa. Khi đến chân núi, Lê Liễu Phong tìm một bóng cây, để Trì Nhứ nấp vào, chờ mặt trời dần dần lặn, mới dẫn nàng đi xuống núi.
Trì Nhứ đi sau lưng hắn vài bước, nhìn ánh mặt trời buổi chiều tà xuyên qua rừng cây, chiếu vào bóng lưng người nam nhân phía trước, trên sắc vàng rực rỡ lại trông đẹp lạ thường.
Hai người vừa mới đi đến thôn trang, liền nhìn thấy một lão nông đâm đầu đi tới.
Trên đầu lão nông đội một cái nón lá, mặc áo vải, trên vai vác nông cụ không biết tên, thấy Lê Liễu Phong, cười đến thấy răng không thấy mắt: "Lê Tam, muộn như vậy mới trở về à."
Lê Liễu Phong giọng điệu rất ôn hòa: "Vâng."
Lão nông lại đưa mắt chuyển qua người Trì Nhứ, thở dài nói: "Tiểu cô nương này trông thật xinh đẹp, là người quen của cậu sao?"
Không đợi Lê Liễu Phong nói chuyện, lão nông đã muốn bắt đầu đánh giá Trì Nhứ từ trên xuống dưới, ánh mắt giống như dính vào người nàng giật cũng không xuống, bị hai mắt Lê Liễu Phong nhìn, ông mới cười hắc hắc, bỏ nón ra: "Được rồi, vậy cậu mau dẫn người về nhà nghỉ ngơi đi, ta đang muốn đến xem ruộng một cái." Dứt lời, liền quay lưng về phía hai người họ bước đi.
Ông đi một hồi lâu, bỗng nhiên cả người đứng thẳng bất động tại chỗ, một lát sau, có một người giấy mỏng từ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-than-voi-nguoi-pham-that-kho/1193167/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.