Tưởng Ngọc Trạch đã hơi say, cùng Trương Bác Bình ân cần đưa Từ Thanh Sơn đưa lên xe. Trương Bác Bình nói: "Tiểu Tương, cậu đi cùng với Từ tổng đi."
Tưởng Ngọc Trạch đang chống một tay lên cánh cửa nghe vậy thân thể cứng đờ, tỉnh rượu một nửa, mắt nhìn về Từ Thanh Sơn trong xe. Trong bóng tối, ánh mắt người kia ngậm lấy chút men say cùng ôn nhu, nhìn thẳng hắn, tựa hồ nhìn ra hắn không tình nguyện, khóe miệng cong lên cười với Trương Bác Bình đang đứng bên ngoài nói: "Không cần đưa tiễn, cũng chỉ có một đoạn, muộn lắm rồi, Trương tổng cũng về sớm nghỉ ngơi đi."
Gió cuối mùa thu thổi vào cổ áo sơ mi Tưởng Ngọc Trạch, hắn đè cổ họng xuống bên trong xộc tới mùi rượu, suy nghĩ một chút, nói với Trương Bác Bình: "Trương tổng, sau khai giảng tôi sắp phải thi nghiên cứu sinh rồi, không có nhiều thời gian đến làm được."
Trương Bác Bình rút từ trong túi ra hộp thuốc lá, lấy ra hai điếu, một điếu đưa lên miệng mình, điếu còn lại đưa cho Tưởng Ngọc Trạch, Tưởng Ngọc Trạch không nhận, lắc lắc tay nói không hút, gã cũng không tiếp tục mời, nheo mắt châm điếu thuốc trong miệng, bắp thịt gần quai hàm hơi căng lại, như quả bóng cao su sắp xẹp xuống, hút mạnh một hơi, phun ra một làn khói trắng vẩn đục, cách làn khói trắng ấy hỏi Tưởng Ngọc Trạch, nói: "Cậu biết anh ta là ai sao?" Anh ta ý chỉ Từ Thanh Sơn.
Tưởng Ngọc Trạch lắc đầu một cái.
"Vậy cậu có biết là ai là người sửa đường quốc lộ ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-son/526792/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.