Vài chiếc ô tô màu đen dừng trước gốc cây bạch quả trong tiểu viện. Lý Giới Tái bước xuống rồi đi tới một chiếc xe khác, kính cẩn mở cửa mời Đoàn Húc Lỗi ra.
Hắn chầm chậm mở cửa xe, ngước đầu nhìn cây bạch quả cành lá xanh biếc xum xuê. Mắt hắn hơi nhạt nhòa, ra lệnh: "Các người hãy canh giữ ngoài cửa đi." Những năm gần đây, mọi cử chỉ hành động của hắn đều được bảo vệ nghiêm ngặt, đến miền Bắc lại càng thêm cẩn thận. Dù hiện giờ trước cửa đậu bốn chiếc xe, nhưng hắn biết từ khi hắn đi vào con ngõ nhỏ, đội canh gác của Hách Liên Tĩnh Phong cũng phong tỏa nội bất xuất, ngoại bất nhập.
Dù hắn có quyền cao chức trọng, nhưng vì sao không được hạnh phúc như năm đó? Từ ngày nàng xuất hiện rồi rời khỏi, hắn có gì để vui mừng đâu? Mắt hắn liếc về phía cánh cổng sơn màu đỏ đậm do được tu sửa hằng năm, nên màu sắc vẫn giữ nét rực rỡ như trong kí ức.
Từ ngày tuyên bố đổi màu cờ, hắn có thể tự do ra vào thành An Dương. Mỗi lần đến An Dương, hắn đều tới tiểu viện này để ngắm nhìn. Dẫu bên trong đã sớm nhạt nhòa mùi vị của nàng, nhưng hắn vẫn đứng trông ngồi ngắm suốt cả buổi. Bởi lòng hắn ngập tràn hoài niệm, bao nhiêu ngọt ngào giữa hai người đều ở tại nơi đây. Vành tai và mái tóc dựa vào nhau… cảnh còn như cũ, mà người xưa đi rồi…
Lý Giới Tái nối gót đằng sau, thấy Đoàn Húc Lỗi đẩy cửa đi vào, do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-son-am-uot/2629826/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.