Xe chạy mãi tới sân nhà mới dừng hẳn, tên lính đến mở cửa đưa nàng ra khỏi xe. Hắn cũng bước xuống rồi lập tức đi thẳng về phía trước, chẳng thèm liếc nàng một cái, lạnh giọng căn dặn: "Nhốt cô ta lại cho tôi."
Đây không phải là căn phòng cũ. Thế cũng đúng! Căn phòng ấy là nơi để dành cho vị hôn thê của hắn, nàng làm sao có tư cách ở đấy? Nàng cũng chẳng muốn lưu lại đó. Chỗ này là một ngôi nhà nhỏ nằm khuất sâu trong vườn, bốn bề cây cỏ mọc um tùm, cơn gió nhẹ lướt qua mang theo cả hương hoa thơm ngát.
Hắn không đi vào mà đứng ngoài cửa. Dưới ánh dương, nàng chỉ có thể nhìn bóng lưng cao lớn, hình dáng quen thuộc nhưng giá lạnh như băng. Nàng ngẩng đầu chỉ thấy bấy nhiêu đấy, phần còn lại đã hoàn toàn mờ ảo.
Hắn lạnh giọng ra lệnh: "Đóng chặt cửa sổ phía sau bờ sông cho tôi. Tôi chỉ nói một lần, các người hãy nghe thật kĩ, nếu phạm nhân bỏ chạy thì các người đều phải chết."
Đám người hầu rùng mình, đồng thanh đáp: "Tuân lệnh." Lý Giới Tái nháy mắt ra hiệu, một tên người hầu đứng bên cạnh lập tức đi lấy búa và ván gỗ tới. Trong thoáng chốc, khắp nhà đã vang lên tiếng búa đập bang bang.
Nàng ngồi lặng lẽ trên chiếc ghế gỗ lim nhìn chằm chằm xuống tấm thảm dưới chân, giống như mọi thứ trên đời đối với nàng chẳng còn liên hệ. Nền thảm thật dày, những đóa mẫu đơn xen kẽ đua nhau khoe sắc như đang nở rộ. Việc sắp xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-son-am-uot/2629815/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.