Hải Xuyên nằm giữa nơi giao nhau của hai miền Nam – Bắc, trước nay luôn là đầu mối giao thông quan trọng nối liền các tỉnh. Tuy rằng bây giờ Nam – Bắc đang bị vây trong tình trạng bế tắc, nhưng Hải Xuyên là mảnh đất trung lập, không chịu tác động ảnh hưởng nào, vẫn ca múa trong cảnh thái bình, vô cùng nhộn nhịp. Lúc này mới tảng sáng, bầu trời mát mẻ. Trên bến cảnh tiếng còi tàu hụ ầm ĩ, kéo những người dân trong thành phố tỉnh giấc, bắt đầu một ngày mới rộn ràng.
Đổng Mộ Huân lên boong tàu, thấy bóng dáng thướt tha dựa trên lan can, trông xinh đẹp hệt dưới cơn mưa hoa. Y vừa dịu dàng vừa trách cứ, nói: "Sao mới sáng sớm mà em đứng ở đuôi tàu…? Đã vậy còn không mặc thêm áo ấm." Dứt lời, y liền cởi chiếc áo khoác choàng lên vai nàng.
Tĩnh Kỳ quay lại nhìn y mỉm cười, tỏ vẻ xin tha: "Người ta quên thôi mà! Anh bắt đầu cằn nhằn rồi kìa!" Đổng Mộ Huân lắc đầu thở dài, y nhất định sẽ thua dưới tay nàng. Bất kể nàng đã trải qua chuyện gì, chỉ cần nàng sẵn sàng, y mãi luôn tình nguyện ở bên cạnh. Y chờ rất lâu, rất lâu, lâu đến mức sắp tuyệt vọng. Rốt cuộc nàng cũng chấp nhận ở bên cạnh y, quên tất cả quá khứ, đồng ý nắm tay y đi hết quãng đời còn lại.
Các đầu móng tay của nàng trắng trẻo, dưới nắng sớm càng thêm trong suốt. Trên ngón tay thon đeo một chiếc nhẫn đính kim cương đơn giản, dưới ánh sáng phát những tia lấp lánh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-son-am-uot/2629802/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.