"Hử?" Lần này tới lượt Nhâm Lẫm khó hiểu, "Thì tức là bảo em đừng nói gì nữa!" Thấy Tiết Mặc nhíu mày, y thở dài: "Chỉ số thông minh của em không thể để người ta kỳ vọng thêm chút à? Về chuyện này, thật ra đêm qua Trương Dương đã gởi mail sám hối với tôi rồi, ngẫm lại, tôi thấy cũng không tệ lắm, cho nên mới không ngăn cản!"
Nói cách khác, anh ta biết từ đêm qua rồi, anh ta đã biết là thế nào mình cũng bị tên biến thái Nhâm Tuyết đó trêu đùa, vậy mà còn khoanh tay đứng nhìn! Quá bi đát, quả nhiên qua lại với người Nhâm gia, chẳng còn gì có thể mong chờ, "Anh không cảm thấy...Tôi là đang đi đường tắt hay sao?"
"Hừ, trên đời này không có chuyện gì là công bằng công chính tuyệt đối cả, nếu như vừa phải thì cũng có thể chấp nhận. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết là năng lực của em không phụ chút dẫn dắt này!" Đại Đế nhíu mày, nhìn ai đó bằng ánh mắt sắc bén, giống như đang nghi ngờ là cậu bị xuyên qua.
"Ờ!" Quả nhiên là người từng trải thương trường, ngay cả chuyện đi cửa sau như vậy mà còn có thể nói như rất chính khí, "Tôi đi đây, anh không vào nhà uống miếng nước sao?" Tâm trạng thật tốt, Tiết Mặc cảm thấy mình không còn gì để sầu não nữa.
Véo má cậu, Nhâm Lẫm đáp: "Tôi sợ vào rồi lại trở ra không được, tối nay còn công việc phải làm, lần sau sẽ thương em!"
C ò n l ầ n sau n ữ a à? Gi ờ c ũ ng đ au
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-sac-kiem-bi/1311739/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.