La Mã không phải xây một ngày là xong, biến thái không phải tập một ngày là thành, tâm hồn mạnh mẽ là cần phải từ từ bồi dưỡng. Sau chín lần bị lời thoại chà đạp, cuối cùng Tiết Mặc cũng trở về từ Địa Ngục, thấy lại ánh mặt trời.
"Nè, còn sống không?" Tịch Hàm dùng mũi chân đá đá cái kẻ ngoi ngóp đang ngửa mặt lên trời, "Lễ Tình Nhân sẽ tổ chức buổi tối, theo kết quả bỏ phiếu trên mạng mà tổ chức buổi phát thanh trực tiếp!"
Ờ một tiếng xem như trả lời, Tiết Mặc bò dậy, uống miếng nước, thều thào: "Chỉ mong là mấy lời thoại này đừng bị chọn!"
"Bất kể thế nào, cậu cũng phải điều chỉnh tốt trạng thái, kỹ năng là rèn luyện hàng ngày nha, chú em Tiết Mặc!" Tịch Hàm mỉm cười, lắc đầu, đong đưa cái eo đi làm công việc khác, bỏ lại một mình Tiết Mặc như xác chết nằm bẹp trong phòng nghỉ.
Hoạt động trong ngày lễ Tình Nhân...Tiết Mặc ngơ ra nhìn trần nhà, trong đầu chợt lóe lên bóng dáng của người nào đó. Song, cậu lại chua xót, lắc đầu, con người một khi mong đợi, vậy nhất định sẽ phải chịu đựng thất vọng, tiếc nuối. Nghĩ tới đó, cậu đứng dậy, vào phòng vệ sinh rửa mặt, quẳng hết mấy suy nghĩ vẩn vơ ra khỏi đầu.
Trình độ thưởng thức của đa số người xem vẫn rất bình thường, cho đến trước lễ Tình Nhân một hôm, khi nhận được thông báo thì tâm trạng lo lắng của cậu đã chính thức ngừng lại. Trong ba lời thoại, thì lời thoại về thiếu niên nhiệt huyết đã được bình chọn rất cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-sac-kiem-bi/1311733/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.