To mồm nói ra chính là hành động của việc quá xúc động, Tiết Mặc buồn bực nhìn kịch bản. Lần đầu tiên bị nói thành "xử nữ thẹn thùng quá độ", lần thứ hai bị khinh bỉ thành "Mặt hàng hạng chót răng không đồng đều", lần thứ ba...Cậu thật sự không hiểu sao tổng giám lại rảnh rỗi như thế, hay là do cậu quá xui, mỗi một lần ghi âm đều bị anh ta đích thân tới chỉ đạo.
"Bỏ đi, tốt nhất là cậu nên tìm cảm giác, tôi không muốn lãng phí tình cảm và sức lực của mình!" Nhâm Lẫm buông tay, bất kể là bao nhiêu lần cũng không làm y suy giảm sự cẩn thận, tỉ mỉ và nhiệt tình với công việc.
"Cậu chưa từng yêu ai sao?" Trương Dương nghi hoặc, hỏi: "Thử dùng tâm trạng trong tình yêu, hoặc là sự ái mộ với người mình sùng bái xem..."
Nếu như là trước đây, khi chưa biết thân phận thật sự của Đại Đế, Tiết Mặc tin chắc là mình có thể dùng sự sùng bái, nhưng...Hiện giờ với cậu, yêu cầu này thật quá khó khăn, tuy nhiên...Nếu không nhìn bộ mặt đáng ghét của anh ta, chỉ nghe giọng nói thì, có lẽ, vẫn rất yêu thích, "Có thể cho tôi mượn băng ghi âm của bộ "Quang Tốc Chi Luyến" không?"
Nhâm Lẫm nhíu mày, ra tay ngăn trợ lý vừa định đi, "Ở đoạn nào?"
"Tập ba mươi mốt, đoạn nam chính an ủi nữ chính khi nữ chính biết được thân phận thật sự của nam chính!" Tiết Mặc đáp vô cùng rõ ràng.
"Em là mặt trời, là đóa hồng của tôi?" Khuôn mặt lạnh lùng như núi băng vạn năm của Nhâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-sac-kiem-bi/1311713/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.