Tô Tấn tựa vào bên cửa sổ, vẻ mặt ai oán nhìn ‘hồng nhan tri kỷ’ mình vất vả tìm được bị người khác bắt cóc.
Tô Vĩ cười đến cực kỳ đáng đánh đòn, lắc lắc ly rượu trong tay uống một ngụm nói: “Đừng nhìn nữa, tròng mắt có nhìn đến lăn xuốngđất thì người ta cũng không thèm quay lại liếc anh đâu!”
Tô Tấn nổi giận: “Ai cần em lo!”
Tô Vĩ cà lơ phất phơ vươn tay, cánh tay như không xương khoát lên bảvai hắn: “Đừng tức giận mà anh hai, anh nhìn xem, trong phòng nàynhiều cô gái xinh đẹp như vậy, ai ai cũng đều xinh tươi mơn mởn ah! Tuy rằng bộ dạng anh không động lòng người, nhưng chỉ cần anhkhông phải là ‘đàn sắt’, bằng vào bối cảnh thân thế của anh, cònsợ tìm không được ai sao?”
Tô Tấn cười lạnh: “Em nghĩ rằng anh và em giống nhau bụng đói ăn quàng! Chỉ có loài sinh vật năng lực kém tri thức thấp mới bị bảnnăng cơ thể chi phối, em có thể biết cái gì gọi là rung động,là tình yêu sao?”
Tô Vĩ không hề để ý lời nói chua ngoa của hắn, ác ý cười nói: “Emthì không biết cái gì gọi là tình yêu, em chỉ biết tình yêu cần hai người, anh chỉ có một bên tình nguyện, kia không gọi là yêu, màgọi là không biết tự trọng!”
Tô Vĩ từ từ giơ lên ly rượu, tao nhã hé miệng uống.
Tô Tấn hừ lạnh, không chút để ý khoát tay, hung hăng hất ly rượu trong tay Tô Vĩ.
Ly thủy tinh bị va chạm, rượu vang lạnh như băng bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-sac-cam-du/2718666/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.