Ngoài cửa yên tĩnh, Lang Hi trong tay bưng dĩa trái cây đẩy cửa bước vào.
Hàn Tả Tả vội vàng từ trên giường nhảy xuống, rõ ràng đang ở trongphòng mình, lại co quắp tay chân cũng không biết phóng đi đâu.
Lang Hi thẳng tắp đi đến bên giường, đem dĩa trái cây đặt ở đầu tủ trên giường, sau đó yên lặng nhìn chằm chằm Hàn Tả Tả.
Trên chiếc dĩa xinh đẹp bày đủ loại trái cây, cắt thành lát đều đặn bắt mắt, thịt quả trong suốt lán mịn làm cho người ta sinh racảm giác thèm ăn.
Hàn Tả Tả tìm tòi nghiên cứu ánh mắt thật cẩn thận nhìnvề phía hắn, chỉ vào trái cây thụ sủng nhược kinh hỏi: “Cho cháu?”
Lang Hi trầm mặc gật gật đầu.
Hàn Tả Tả cười khan hai tiếng, run rẩy bốc lên một miếng táo đưa vào miệng, lung tung nhai nhai rồi nuốt xuống bụng.
”Ân, ăn ngon lắm! Cám ơn chú Tư!”
Lang Hi mặc quần áo ở nhà, dáng người cao lớn cường tráng làm chokhông gian có vẻ chật chội, cứ như vậy thẳng tắp đứng ở trong phòng,mặt không chút thay đổi nhìn cô, gây cho cô áp lực rất lớn.
Không khí vốn ấm áp thoải mái không còn sót lại chút gì, áp lực chợt hạ thấtp, Hàn Tả Tả chống lại hai mắt của hắn, trong lòng không khỏicăng thẳng.
Hàn Tả Tả cụp mắt, yên lặng từ từ ngồi xuống mép giường, đem tráicây trên bàn ôm vào trong ngực, từng miếng một máy móc cho vàotrong miệng.
Vừa mới ăn xong cơm trưa, một dĩa trái cây lớn như vậy cho vào trong bụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-sac-cam-du/2718652/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.