Như lúc trước đã nói, Mục Anh lúc vào đại học, là một trường ở phía nam.
Còn Lý Bỉnh Nam sau khi tốt nghiệp cao trung thì gia nhập quân đội, sau đó thi đậu quan quân. Sau khi đôi huynh đệ kết nghĩa này đi tha hương thì hai nhà họ Lý và họ Mục cũng không hề khô cạn tình nghĩa gì cả. Bởi vì Mục Lan thay anh, Bỉnh Huy và Bỉnh Lân cũng vậy, hai nhà cứ theo lẽ thường tiếp tục lui tới đi lại.
Sau khi lên sơ trung, Mục Lan vẫn học cùng lớp với anh em nhà họ Lý. Lúc giáo viên mới vào lớp chuẩn bị xếp chỗ ngồi, Bỉnh Huy đã yêu cầu giáo viên nhất định phải cho hắn và Mục Lan ngồi cùng bàn.
Giáo viên hỏi hắn vì sao, hắn trả lời là bởi vì lúc học tiểu học thì hai người bọn họ đã ngồi chung, bây giờ nếu không ngồi cùng bàn với Mục Lan, hắn khó mà học tốt được. Giáo viên hỏi ý kiến của Mục Lan.
Mục Lan lại trả lời hoàn toàn tương phản, cô nói Bỉnh Huy nghịch ngợm gây sự, ngồi cùng bàn với hắn sẽ ảnh hưởng đến học tập của mình. Giáo viên nhất thời trở nên hứng thú muốn điều tra rõ ‘vụ án’ này.
Trải qua tìm hiểu, giáo viên cuối cùng cũng biết được lời Mục Lan nói không sai, quyết định “thí chốt giữ xe”, cho học sinh xuất sắc không cần bị học sinh yếu kém quấy nhiễu nữa.
Bỉnh Huy thấy hy vọng tan tành, khóc rống lên. Giáo viên ý chí sắt đá cũng không vì thế mà thay đổi quyết định, chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quy-moc-duong/3404290/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.