- Chú à, cháu biết rõ ý của chú.
Sắc mặt Tần Mục uống rượu hồng lên, tửu lượng của hắn xem như không tệ:
- Nhưng mà chú à, thôn Tây Sơn là nơi chim không thèm ỉa, người nơi đây có ai từng đi qua Quảng Châu? Hừ, không phải cháu nói, mấy đứa trẻ đi ra ngoài làm công, xa nhất cũng chỉ là đi tới thị trấn, bọn nhỏ cháu dám dùng sao?
Hồ lão tứ cũng uống một chén, mắt già nhìn chằm chằm vào Tần Mục.
Tần Mục gõ ngón tay lên bàn, sửa sang suy nghĩ của mình. Hắn tại thôn Tây Sơn này thi hành biện pháp chính trị, chủ yếu còn phải xem thái độ của lão bí thư này. Tuy lão bí thư bây giờ ủng hộ suy nghĩ cải cách của hắn, nhưng mà cũng không phải mù quáng nghe theo Tần Mục. Khi nào Hồ lão tứ lộ ra ý định tặng vị trí bí thư cho Tần Mục, đây mới thực sự là quyền lực quá độ.
- Chú, Tiểu Mai tỷ là con gái tốt.
Tần Mục hắng giọng, cười khổ một tiếng, nói ra:
- Năng lực thì cô ấy có, chúng ta không nên vì một ít đồn đãi mà xem thường cô ấy.
Tần Mục nhìn thấy Hồ lão tứ cũng không nói gì thêm, hắn càng nhíu mày lại, liền biết rõ Hồ lão tứ lo lắng mình và Chu Tiểu Mai phát sinh quan hệ gì đó. Tần Mục không tiện nói tiếp, lại chuyển hướng câu chuyện:
- Chú, cháu nói rõ ngọn ngành với chú, chuyện này còn phải nhờ Tiểu Mai tỷ xử lý đấy.
- Chê cười, đàn ông trong thôn Tây Sơn nhiều như vậy, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/19932/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.