- Tôi nói tiểu Tần à, cậu đừng có hiểu lầm anh cậu.
Lưu Đại Hữu thần thần bí bí nói:
- Cậu có biết đây là chỗ nào không? Cậu có biết khách sạn này là ai mở không?
Tần Mục lắc đầu, hắn lên thị trấn này mấy lần, huống chi phần lớn lại đều là vì bị thương nằm viện. Mấy con phố của thị trấn hắn còn chưa nắm được rõ ràng, làm sao có thể biết được việc này chứ?
Lưu Đại Hữu xuống xe, chỉ vài mấy chữ trên biển Phú Quý Môn, nói:
- Thấy không, đây chính là bút tích của Vương Phó Chủ tịch huyện của chúng ta. Chủ của Phú Quý Môn này là con bé chừng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, có tí dính líu tới lão Vương.
Tần Mục nghe, mày liền nhíu lại, nhìn Lưu Đại Hữu nói:
- Anh Lưu, anh đây là có ý gì?
- Hôm nay lão Vương chặn cậu, không cho cậu làm cục trưởng Cục Chiêu thương, anh cậu giúp cậu nắm tóc ả tình nhân của lão, cho cậu xả giận.
Lưu Đại Hữu nói xong liền đi vào bên trong.
- Ai, Lưu đại ca, hôm nay cậu mời tôi ăn cơm hay thế nào? Nếu là đi tìm người chơi thì đừng có lôi kéo tôi, tôi đây trở về thôn Tây Sơn đây.
Tần Mục trầm mặt xuống, đứng đắn nói.
- Tôi nói Tần Mục này, anh đây giúp cậu xả giận, sao cậu lại không cảm kích chứ?
Lưu Đại Hữu trợn mắt, liếc Tần Mục một cái, vốn hắn nghĩ tới chuyện Tần Mục làm Cục trưởng là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1972155/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.