Hai người kia còn đang suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Tần Mục, nhất thời không để ý đến hắn. Khi ra đến cửa, Tần Mục lại nói lớn:
- Lãnh đạo, tôi có thể đi rồi.
Lúc này, hai người mới nhận ra. La Vạn Hữu mắng:
- Tần lăng tử, không đi còn chờ chúng tôi mới khách?
Hắn cười, chào tạm biệt hai người xong, rời sân ủy ban trấn. Nhưng Tần Mục vẫn chưa về thôn Tây Sơn ngay, rẽ sang hướng khác, đến phòng cảnh sát trấn.
Hôm nay thật trùng hợp, Vương Trí và Chu Thông đều chưa về, nhiệt tình chào đón Tần Mục.
Hắn cũng không khách khí, lấy ghế tựa ngồi xuống, nói với hai người:
- Hai vị lãnh đạo, hôm nay tôi đến là để tố cáo.
Hai người bị những lời của hắn làm giật mình, Chu Thông rót cho hắn một chén trà, nói:
- Uống miếng nước, từ từ nói.
- Tôi...
Hắn đanh định nói thì Vương Chí phì cười, nói:
- Tôi hiểu rồi, cậu nhất định lại có trò gì vui hả, nói thẳng đi, chớ vòng vo nhiều. tôi còn chưa biết Tiểu Tần cậu? Vẻ ngoài thì ngố, nhưng bụng dạ lại gian xảo hơn ai hết.
Tần Mục cũng vui vẻ, không gây trò quái đản nữa, uống ngụm nước, kể lại chuyện đoàn khảo sát bị trấn Miếu cướp đi một lượt. Nhưng hắn không nói đến Lý Chiếu Hùng, dù sao y cũng là Bí thư cũ của trấn, có còn tai mắt ở đây hay không cũng chưa rõ.
- Bọn này phản rồi!
Vương Chí vừa nghe những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1972145/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.