Giám đốc Trương đưa tiền vào trong tay Chu Ái Quân, nói:
- Là 2000!
- Ù!
Lần này mọi người đều rất rõ, nhất thời như có tiếng ong kêu vù vù bên tai.
Sắc mặt LãoLâm trắng bệch ra, trong tai như không có tiếng gì đó, chỉ có tiếng 2000 như sấm bên tai, khiến y như nằm mộng, không dám tin.
Tần Mục cười ha ha, nói:
- Giám đốc Trương,, tôi cảm ơn anh. Đây là khoản tiền đầu tiên mà tôi làm thành công. Trưa nay tôi nhất định phải uống với anh một ly.
Nét mặt đám phụ nữ xung quanh đều rất hoan hỉ. Ánh mắt ngưỡng mộ nhìn về phía Hà Tinh, đây là khốc gỗ do Hà Tinh phát hiện ra. Dựa theo chế độ ban thưởng của Tần Mục, bán hết chỗ điêu khắc này Hà Tinh ít nhất có thể có được ba trăm tiền thưởng.
Hà Tinh hôm nay mặc áo màu hồng, mặt đỏ bừng, ngượng ngùng nhìn Tần Mục, cảm thấy sự vất vả mấy ngày nay của mình không uổng phí, ngay đến ngón tay út quấn băng cũng là niềm tự hào của cô.
Khi gốc cây này rơi vào tay giám đốc Trương, một người tầm tầm ba mươi tuổi, đeo kính, giơ cao tay, la lên:
- Đợi chút, Tần trưởng thôn, giám đốc Trương, tiểu đệ cũng rất có hứng thú với bản điêu khắc này, không biết nói sao, đánh phải lấy đi vật yêu thích của người khác, 3000 đồng!
- Ai nha, Triệu lão bản, anh làm người không phúc hậu rồi, đồ vật này là tôi vừa ý trước, anh chơi chiêu này không đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1972138/chuong-69-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.