Tần Mục nghe câu chuyện của lão nhân mà lớn lên, tin tức, phim phóng sự, còn kịch truyền hình cũng thường nghe tên của lão, nếu được lão nhân này tán thưởng, Tần Mục có thể nói đi lên không nhấp nhô, kích động cầm điện thoại tay run rẩy.
- Lão gia tử nói, kiến thức của con không tệ, biết rõ hoàn cảnh quốc gia quan trọng, so với đám mù quáng hát vang cải cách, liều lĩnh làm việc còn mạnh hơn nhiều.
Ông Văn Hoa vô cùng vui mừng, lão gia tử khích lệ, không phải là tán thành con của nàng sao?
Tần Mục không nghĩ tới chuyện mình báo cáo Bạch Quang Lượng lại tới được tay của lão gia tử, nói như vậy, ban bố Hoàn Cảnh Pháp lần này bởi vì nhân tố của mình mà diễn ra đây mà.
- Đúng rồi, tiểu Mục, vì ban thưởng cho con, mẹ gửi qua chuyển khoản cho con mười vạn đôla, xem như mẹ chia hoa hồng cho con đấy.
Ông Văn Hoa nói xong câu này đã cúp điện thoại:
- Đoán chừng đã tới tài khoản của con rồi!
Tần Mục cúp điện thoại còn tỉnh tỉnh hiểu hiểu trong lời khích lệ của lão nhân gia, liền Ông Văn Hoa nói câu sau cùng hắn không nghe rõ, đợi đến lúc hắn muốn hỏi thăm lại thì Ông Văn Hoa đã cúp điện thoại rồi.
Tần Mục ngồi ở đó ngẩn người, Ngô Cúc đi tới. Sắc mặt của nàng phức tạp, nhìn qua Tần Mục ngây người thì đau lòng.
- Đinh linh linh!
Điện thoại lại vang lên, Tần Mục hơi mờ mịt cầm điện thoại lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1972092/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.