Tần Mục lắc đầu nói:
- Làm thương nhân cũng phải có cực hạn của thương nhân. Ở lúc ban đầu đừng đem mình đặt vào vị trí người học tập, sẽ ảnh hưởng đến cách nhìn đại cục của em, hẳn phải tự nói với mình, tôi chính là người quyết định, tôi có được quyền nói chuyện cao nhất trong công ty, như vậy tự tin của em mới có thể bồi dưỡng.
Lưu Đan oán trách vỗ vai Tần Mục, cười nói:
- Làm gì khoa trương như anh nói, kỳ thật em chỉ làm công cho anh mà thôi.
Tần Mục cười ha ha, lại ôm nàng vào lòng, hỏi:
- Hậu trường của Kim Dương là ai?
Lưu Đan nhăn mày nói:
- Cục trưởng cục công thương tân khu, năng lượng không nhỏ đâu.
Trong lời nói trộn lẫn lo lắng đối với Tần Mục.
- Cục trưởng cục công thương tân khu?
Khóe môi Tần Mục hiện tia cười lạnh. Đã sắp đến cuối năm, phỏng chừng bên gia tộc vẫn luôn chú ý hành tung của hắn đi. Quan hệ với Lưu Đan bên kia khẳng định là đã biết, nếu bây giờ mình không bày ra tư thế, cho gia tộc biết chút thái độ của mình, đúng như lời nói của Lưu Đan, cho dù là Tần lão gia tử cũng không thể điều khiển cảm tình của hắn đối với Lưu Đan. Lưu Đan đối mặt với cuộc chiến của bản thân, Tần Mục tự nhiên cũng sẽ không làm lính đào ngũ, nỗ lực khiêu chiến vận mệnh của hắn.
Nghĩ đến đây, Tần Mục mỉm cười mở cửa xe, nhìn Lưu Đan đã sửa soạn xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971979/chuong-190-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.